Cuối cùng dân chạy nạn và chiến sĩ tập đoàn hình thành thế giằng co.
Các nạn dân cũng không muốn làm quá, chỉ là họ khó lòng tiếp nhận kết quả này.Mọi người hào hứng bừng bừng chạy tới “nương nhờ”.
Kết quả thứ họ nhận được lại là họng súng.Trên thực tế, Nhâm Tiểu Túc không cảm thấy Khánh thị làm thế có gì xấu.
Đổi lại là hắn, hắn cũng làm vậy.Bất quá các nạn dân cảm thấy, tuy không thể tới gần nhưng đi theo sau Khánh thị cũng tốt.
Họ nghỉ ngơi tại chỗ, đợi Khánh thị xuất phát họ có thể yên lặng đi theo sau.Ít nhất Khánh thị biết phải đường nào tới hàng rào 109!Hơn nữa, hiện tại Khánh thị không đủ xe nên sẽ có người đi bộ.
Mọi người không lo Khánh thị sẽ bỏ lại mình.- Tiểu Túc, chúng ta ở gần Khánh thị quá có nguy hiểm gì không?Vương Phú Quý lo lắng hỏi, chung quy khi Nhâm Tiểu Túc giết người ở trước học đường hắn đã thấy rõ.- Hẳn là không sao.Nhâm Tiểu Túc vụng trộm dò xét Khánh thị.Hiện tại giữa Khánh thị và tập đoàn bị ngăn cách bởi một mảnh đất trốn.
Xem ra Khánh thị không có ý định tiếp xúc với dân chạy nạn.Vậy cũng tốt, như thế Khánh thị sẽ không biết Nhâm Tiểu Túc ở đây.- Các ngươi cứ an tâm.Nhâm Tiểu Túc tận trọng… nói rõ:- Nếu tình huống không đúng, chúng ta cứ chạy vào rừng.
Hiện tại, chúng ta ở đây sẽ tốt hơn.
Ta lo nếu thoát ly đội ngũ, chúng ta sẽ trở thành quả hồng mềm trong mắt đàn sói.Đàn sói không dám đụng vào đội ngũ mấy ngàn người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play