Vân Chu đứng bên cầu thang, ánh mắt lướt qua một “tổ ong thân thích” đang dũng mãnh tràn vào phòng khách.
Đại bá của cậu ngồi vào ghế như thể ngồi vào ngai vàng, tay đặt lên tay vịn ghế, đồng hồ hàng hiệu lóe sáng trên cổ tay. Khuôn mặt ông ta nghiêm túc như đang họp cổ đông, dáng vẻ cực kỳ “tổng tài thành công” bản địa.
Hồi trước, ông ta làm giám đốc dự án dưới trướng ba của Vân Chu, vớt vát không ít “nước luộc” rồi được ba cậu tài trợ năm chục vạn mở xưởng. Giờ công ty đã có quy mô kha khá, khí chất lãnh đạo cũng theo đó mà phát triển, diễn vai rất tròn trịa.
Bên cạnh là bá mẫu, mặc một chiếc sườn xám lụa, cổ áo phối khăn lụa hàng hiệu, trên tay cầm chiếc túi mười mấy vạn, gò má hơi cao, ánh mắt thì quét khắp một vòng như radar, vừa liếc Vu Hương Lan đã lộ vẻ khinh khỉnh kiểu “mới có tí tiền đã ăn mặc như đèn treo hội chợ, quê chết đi được”.
Tiếp theo là tiểu dì cùng dượng, cũng ngồi vào chỗ như đang lên sóng chương trình “Ai là triệu phú phiên bản họ hàng”. Dì thì vàng đeo đầy người, còn dượng thì gật gù vâng dạ, chẳng ai nghĩ được cái ông nhìn như ‘bạn của bố mẹ’ này bên ngoài lại có con riêng và cả tiểu tam.
Kế đến là chú thím của Vân Chu – chú vốn làm ở công ty của đại bá, sau đó bỏ việc vì mải chơi chứng khoán, mấy tháng nay thua đến mười mấy vạn vẫn còn ôm mộng làm giàu bằng... đồ thị nến.
Ngoài sáu người ngồi được vào ghế chính, còn lại đều phải đứng, kiểu như “có chỗ ngồi tức là có địa vị”, thành công ngồi vào thì thành người, không thì vẫn là “chưa đủ thân”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT