Đỗ lão gia tử cũng rất hài lòng. Làm đồ cổ thì phải có tâm thái như vậy, biết cầm được thì cũng phải buông được. Nếu cứ mãi lo sợ bị lừa mà không dám tự hỏi, không suy nghĩ lại, lần sau gặp được cơ hội có thể sẽ bỏ lỡ.
Ông rót một ly trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm:
“Con hãy kể cho ta nghe kỹ hơn, cái quán chủ đó làm thế nào mà con lại mua được cái bình này?”
Sau một thời gian dài tiếp xúc, Đỗ lão gia tử biết rằng Vân Chu mặc dù tuổi còn trẻ, dáng vẻ ngây thơ, nhưng tuyệt đối không giống những người trẻ khác dễ bị kích động, chắc chắn sẽ không dễ dàng mắc bẫy.
Vân Chu gật đầu, cậu vừa mới cũng đang suy nghĩ về hành động của quán chủ:
“Đầu tiên, anh ta lớn lên rất đoan chính, nhìn rất trung hậu và thành thật, không giống những người bán hàng rong khác, cứ nổ như cái máy, nói suốt không ngừng, mà anh ta ít lời, chủ yếu là để cho tôi tự xem.”
“Cái tính cách này khiến tôi cảm thấy rất ổn trọng, thật sự để lại ấn tượng rất tốt từ lần đầu gặp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play