Vân Chu gật đầu: “Ba ba, con hiểu rồi.”
Sống lại một lần nữa, cậu rốt cuộc hiểu được điều gì là quan trọng nhất, chỉ là vẫn chưa thể sống một cách tự do và dễ dàng như thế.
Tương lai là chuyện của tương lai, hiện tại là chuyện của hiện tại. Dù cậu có thế nào, cậu cũng sẽ không để những người đó tiếp tục coi thường mình nữa.
Vân phụ lại hỏi thăm tình hình sức khỏe của Vu Hinh Lan một chút, rồi cuối cùng mới khẽ ho một tiếng, chần chừ nói: “Ngày mai, con đi mua một ít giấy trát con thỏ để thiêu cho Phong Đô Đại Đế.”
Thiếu niên ngơ ngác: “Đại Đế?”
Vân phụ: “Phong Đô Đại Đế, là người cai trị tối cao của âm phủ, chưởng quản toàn bộ Minh giới.”
Vân Chu: “À… được rồi. Vậy con thiêu như thế nào cho ba?”
Vân phụ: “Cũng giống như hương khói trong tiệm, người ta sẽ cung phụng tượng đồng của Đại Đế. Con chỉ cần mua một tôn tượng về, khi thiêu hương thì niệm danh hiệu của ngài là được.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT