Sáng hôm sau, Yến Lan xách hai bản báo cáo bước vào phòng thẩm vấn của Cục Cảnh sát thành phố. Vừa bước vào phòng thẩm vấn, Yến Lan đã hiểu tại sao Hoàng Tân bị Tào Kim Bảo ngửi ra — đó là mùi nước hoa nam kinh điển của một nhãn hiệu nào đó hòa lẫn với mùi thuốc khử trùng của bệnh viện, quả thật đủ độc đáo, cũng đủ lâu, đến nỗi ông ta bị bắt vào đây hai ngày rồi mà mùi này vẫn chưa tan hết.
Hoàng Tân có dáng vẻ rất đoan chính, tuy khóe mắt và hai bên thái dương đã có dấu vết của thời gian, nhưng cũng không khó nhận ra khi còn trẻ ông ta chắc chắn được coi là "đẹp trai". Đây là lần đầu tiên Yến Lan chính thức đối mặt với Hoàng Tân, trong đầu anh không khỏi hiện lên một câu: "Cái tên lông mày rậm mắt to như ông vậy mà cũng phản bội."
Mà Hoàng Tân cũng đang đánh giá đội trưởng chi đội hình sự được cho là trẻ nhất toàn tỉnh trước mặt.
Yến Lan tùy ý kéo ghế ngồi xuống: "Phó viện trưởng Hoàng, ngưỡng mộ đã lâu."
Hoàng Tân không kiêu ngạo không tự ti trả lời: "Câu này tôi nói mới đúng. Đội trưởng chi đội Yến trẻ tuổi tài cao, hôm nay gặp mặt quả nhiên không tầm thường."
"Xem ra bạn bè của ông đã nhắc đến tôi không ít lần." Yến Lan khẽ cười, "Đã vậy thì cũng bớt phiền phức, chúng ta nói thẳng vào vấn đề chính đi."
Hoàng Tân: "Luật sư không có mặt, tôi sẽ không trực tiếp trao đổi với các cậu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play