"Sếp!" Lâm Hoan bước đến cạnh xe của Yến Lan, khi nhìn thấy Tô Hành đang nhắm mắt tựa lưng vào ghế liền lập tức hạ thấp giọng, "Phía bên đặt tro cốt của chú Tô không có phát hiện gì khác, em đã nói với nhân viên tạm thời phục hồi lại mộ phần, nhưng đừng niêm phong vội, đợi chúng ta dùng xong thì vẫn phải đặt những thứ này trở lại. Ngoài ra em đã cho người ở đây trông chừng rồi, xem có ai theo dõi chúng ta đến đây không."
"Không có đâu." Tô Hành nói, "Không ngốc đến vậy. Vì chúng ta đã lấy đồ đi rồi, bọn họ nhất định sẽ không xuất hiện ở nghĩa trang nữa, mấy ngày nay nên chú ý xem ai đang theo dõi túi tài liệu trong tay anh Duệ. Anh Duệ hiện đang làm việc ở văn phòng tầng một, đối với chúng ta vừa có lợi vừa có hại. Lợi là tiện quan sát, hại là người ra vào tầng một quá nhiều, khối lượng công việc sàng lọc lớn. Nhưng may là Viện Khoa học Hình sự tuy danh nghĩa trực thuộc Cục Cảnh sát thành phố, nhưng tính độc lập rất cao, muốn trích xuất camera giám sát bên chúng ta, phải từ cấp trung trở lên, ít nhất cũng phải ngang cấp với đội trưởng Yến mới được. Nếu cảm thấy..."
Yến Lan tiếp lời: "Nếu cảm thấy cứ chờ đợi như vậy quá bị động, có thể ra tay trước. Camera giám sát của Viện Khoa học Hình sự hỏng một hai ngày không ai phát hiện là chuyện bình thường, thay vì chờ người đến dò xét, chi bằng bày một cái bẫy mời người vào. Đúng không?"
"Ừ." Tô Hành khẽ gật đầu.
Lâm Hoan nhìn Yến Lan, lại nhìn Tô Hành vẫn đang nhắm mắt, cuối cùng nuốt nước bọt, nuốt xuống câu trêu chọc suýt buột miệng, nói: "Em hiểu rồi, vậy chúng ta về cục làm việc luôn, sếp anh đưa Tô Hành về bệnh viện trước đi."
"Mọi người chú ý an toàn." Yến Lan vỗ vai Lâm Hoan, quay người lên xe.
"Còn chóng mặt không?" Yến Lan khẽ hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT