Lâm Hoan và Bàng Quảng Long trốn trong khu văn phòng thì thầm với nhau. Dù có ngốc đến đâu, lúc này họ cũng đã hiểu lý do khiến Tô Hành giận dữ đến vậy.
Bàng Quảng Long thở dài, nói: “Mười sáu năm trước cậu ấy mới tám tuổi, thật sự quá tàn nhẫn, quá tàn nhẫn.”
“Béo, cậu có biết mẹ của Tiểu Tô cũng mất rồi không?”
“Hả?”
Lâm Hoan nói: “Trước đây, sau khi vụ án của Từ Nhứ kết thúc, có một hôm Tiểu Tô đến làm muộn, tận hơn mười giờ. Tôi hỏi Tôn Minh Duệ, cậu ấy bảo Tô Hành đi tảo mộ mẹ, hôm đó là ngày giỗ của bà ấy.”
Bàng Quảng Long hối hận vỗ vào mặt mình: “Tôi đúng là thằng ngu! Trước đây tôi còn đùa về chuyện gia đình với cậu ấy, còn nói mấy câu kiểu như ‘Bố mẹ cậu chưa từng cho cậu biết sao’ nữa chứ.”
“Thôi nào.” Lâm Hoan vội kéo tay hắn lại, “Cậu không biết, chúng ta đều không biết. Tiểu Tô sẽ không trách cậu đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT