Yến Lan vô thức kéo áo mình xuống, cảm thấy bốn múi cơ bụng lờ mờ có thể nhìn thấy kia của mình đúng là không đủ trình để đem ra khoe. Có lẽ vì thể hình của những người khác trong đội cũng chỉ ở mức trung bình, nên anh chỉ cần duy trì một chút là đã có thể “ngạo thị quần hùng”, khiến anh sinh ra ảo giác rằng mình có thân hình rất đẹp.
Anh còn đang âm thầm hối hận vì màn “múa rìu qua mắt thợ” hôm đó, thì Tô Hành lại quay trở lại, đẩy cửa phòng thay đồ ra và nói: “Em không có ý chê anh đâu, đừng để bụng. Số múi cơ bụng là do bẩm sinh, hơn nữa anh chỉ cần giảm mỡ một chút là có thể tập ra ngay thôi.”
“Sao đây? Lương tâm trỗi dậy à?”
“Cũng không hẳn, chỉ là sợ anh tâm trạng không tốt lại đi hành hạ mấy người trong đội.”
“…Em mau về nhà ngủ đi cho anh nhờ!”
“Đi đây!”
Yến Lan quay lại văn phòng của Tô Hành, nhìn hộp cơm gần như chưa động đến, anh im lặng thở dài một hơi, rồi thu dọn đồ đạc trở xuống tầng dưới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT