Tô Hành chống đầu lên, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào. Yến Lan mỉm cười, lại ấn đầu cậu trở về, nói: “Ngày mùng 3 là ngày giỗ của mẹ anh, tròn mười sáu năm rồi.”
“Nhưng… nhưng mà…”
“Trên Baidu Bách khoa không có ghi đúng, đúng không?” Yến Lan giải thích, “Mục từ đó do công ty cậu quản lý, đã lược bỏ tên mẹ anh. Một là vì mẹ anh thực sự không có liên quan gì đến công ty, hai là vì tính chất công việc của anh. Mẹ anh tên là Yến Hi, tên công ty của cậu chính là lấy từ tên của mẹ anh và cậu anh.”
“Xin lỗi…”
Yến Lan: “Không sao. Mẹ anh bị bệnh hơn ba năm rồi mới qua đời, thực ra trong lòng anh đã có chuẩn bị, nên cũng đỡ hơn. Nhưng nhắc đến chuyện này, anh đúng là nên giải thích với em một chút.”
“Hửm?” Tô Hành thắc mắc, “Giải thích chuyện gì?”
“Về Bạch Trạch.” Yến Lan nói, “Anh biết lúc em mới đến, chắc chắn đã nghe mọi người đùa giỡn về anh với Bạch Trạch, kể cả hôm nay Tôn Minh Duệ cũng trêu anh. Nhưng thực ra giữa anh và Bạch Trạch không phải như em nghĩ đâu. Mẹ anh mất vì bệnh gan, lúc đó trong nhà chỉ có anh là xét nghiệm phù hợp để hiến gan, nhưng khi đó anh mới 16 tuổi, không thể hiến được, nên chỉ có thể chờ nguồn gan. Ban đầu đã có gan phù hợp rồi, nhưng vì một số sự cố, nguồn gan đó được chuyển cho người tiếp theo trong danh sách chờ. Người đó chính là mẹ của Bạch Trạch. Mẹ cậu ấy đủ điều kiện để phẫu thuật, nhưng gia đình lại rất nghèo, nếu làm phẫu thuật thì Bạch Trạch phải nghỉ học về nhà, nếu muốn đi học thì mẹ cậu ấy chỉ có thể về nhà chờ chết. Lúc đó Bạch Trạch chắc mới sáu, bảy tuổi gì đó. Cậu anh thấy cậu ấy đáng thương, lại sợ cậu ấy không chịu nhận giúp đỡ trực tiếp từ anh, nên đã lấy danh nghĩa anh tham gia một dự án hỗ trợ, cam kết tài trợ cho cậu ấy đến khi tốt nghiệp đại học. Đồng thời, gia đình anh cũng liên hệ với bệnh viện, mượn danh nghĩa thử nghiệm lâm sàng để miễn phí chi phí phẫu thuật và điều trị sau này. Bạch Trạch luôn giữ liên lạc với anh. Anh không biết có phải vì ảnh hưởng từ anh không, nhưng cuối cùng cậu ấy đã chọn vào trường cảnh sát. Khi tốt nghiệp, anh đã nhờ người sắp xếp để cậu ấy về đội của mình, cũng là vì sợ một đứa trẻ từ nơi khác đến sẽ bị bắt nạt, ở dưới trướng của anh tuy vất vả nhưng chế độ đãi ngộ sẽ tốt hơn một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT