Hồ sơ vụ án cũng như tro bụi đã lắng, một khi kết cục đã định, sẽ chẳng còn ai muốn chạm vào, càng không có ai dám thay đổi.
Mai Phụng Thần dẫn Sở Hi Niên lên lầu. Cầu thang gỗ đã lâu không được tu sửa, mỗi bước chân đi qua đều phát ra âm thanh kẽo kẹt, như không chịu nổi sức nặng. Ông vung tay áo gạt đi lớp bụi trong không khí, khẽ cảm thán: “Nơi này đã lâu không có người lui tới, chỉ còn lại mấy cuốn hồ sơ đã quá thời.”
Dứt lời, ông đi qua từng kệ sách được sắp xếp phân loại, cuối cùng chỉ về một góc trong phòng: “Bao nhiêu năm nay, những vụ án mạng không rõ nguyên nhân ở kinh thành đều được đặt ở đây. Ngươi nếu muốn xem thì cứ xem, cũng chẳng có ai quản đâu. Lão phu chỉ tiện tay giúp ngươi mà thôi. Sau này tra án nếu gặp chỗ khó, đừng chối từ giúp ta đấy.”
Lời cuối mang theo mấy phần đùa cợt.
Sở Hi Niên thi lễ, nói lời cảm tạ: “Vãn bối không dám chối từ. Không bằng thế này, đại nhân ở dưới nghiệm thi, vãn bối ở trên xem hồ sơ. Nếu gặp chỗ nào nghi vấn, tại hạ sẽ đến hỏi.”
Mai Phụng Thần liên tục gật đầu cười, khuôn mặt xưa nay nghiêm túc cũng hòa hoãn vài phần: “Cũng được, lão phu cũng có ý như vậy.”
Cứ thế, một người ở dưới nghiệm thi, một người ở trên tra hồ sơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT