Những lời này thực ra đã nghẹn trong lòng Thái tử hồi lâu, đến khi thốt ra miệng lại mang theo mấy phần khí phách, muốn giả vờ không nghe cũng không được.
“Ngươi ——”
Tạ Kính Uyên nghe xong liền giơ tay lên, theo bản năng định đánh hắn. Nhưng lễ nghĩa quân thần sau bao năm rời xa triều đình bỗng chốc quay về, khiến tay hắn khựng lại giữa không trung, cuối cùng chỉ đành nghiến răng nắm chặt tay, căm giận buông xuống.
Một lúc sau, chỉ còn tiếng gió lay động cành lá vang lên khe khẽ.
Sở Hi Niên lặng lẽ chờ hắn đáp lại. Có lẽ trong lòng hắn cũng có đôi chút tò mò, muốn biết rốt cuộc vì sao. Nhưng Tạ Kính Uyên chỉ cười lạnh, phun ra bốn chữ: “Nói hươu nói vượn!”
Lúc này mới thấy rõ tác dụng của chiếc mặt nạ. Bởi lẽ thần sắc hắn dù hoảng loạn hay tức giận, người khác cũng không thể đoán ra được điều gì.
Thái tử hừ một tiếng, không rõ là tin hay không tin. Nhưng hắn thức thời không truy hỏi thêm, bởi nếu hỏi tiếp, e rằng Tạ Kính Uyên thật sự sẽ ra tay xử lí hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT