Sở Hi Niên cảm thấy có lẽ tác phẩm này của mình không nên đặt tên là 《Thiên Thu Phong Hầu》, sửa lại thành 《Thiên Thu Vô Gian Đạo》 nghe chừng hợp hơn.
Sở Tiêu Bình vốn không định nói nhiều để tránh tiết lộ cơ mật, nhưng lại sợ Sở Hi Niên không hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc, cuối cùng vẫn mở miệng giải thích:
“Tấn Vương đã nhận thánh chỉ, tháng sau sẽ dẫn quân lên Bắc dẹp phản loạn. Tình thế nguy cấp như lửa xém lông mày, mà trong quân phần lớn đều là người cũ dưới trướng Tạ Kính Uyên. Nếu bọn họ ngấm ngầm giở trò, thật sự không tránh được họa. Nếu lấy được danh sách, chúng ta có thể sớm chuẩn bị đề phòng.”
Mưu sĩ vốn là để bày mưu tính kế, bảo vệ an nguy cho chủ công. Nếu chủ công chết rồi… thì thôi, ai hiểu là hiểu, người như vậy nhất định không phải một mưu sĩ đủ tư cách.
Sở Hi Niên nghe xong hơi nhướn mày, tỏ vẻ đã hiểu. Hắn mỉm cười, trước mắt quyết định tạm thời lừa qua vị ca ca tiện nghi này một phen:
“Đại ca yên tâm, ta sẽ nghĩ cách trộm được danh sách.”
Nếu hắn từ chối, Sở Tiêu Bình cũng không ép buộc, nhưng chắc chắn sẽ có kế hoạch khác. So với việc để hắn tự tung tự tác bên ngoài, chi bằng giữ ngay dưới mắt mình, tiện theo dõi tình hình bên Tấn Vương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play