#Sư tôn, là đệ tử.
_______
Giang Hoài Ngọc vội hồi tưởng xem mình nói sai ở đâu. Ngoại trừ câu “phân phát hết đi”, cậu chưa nói gì khác. Nếu là do câu đó, thì tại sao giờ họ mới phản ứng?
Một móng vuốt đầy lông mềm chụp lên vai cậu.
Giang Hoài Ngọc quay đầu, là Thanh Hồi. Nó đang ngủ ngon trong ngọc bài, bị tình huống bên ngoài làm tỉnh dậy.
Nhìn thấy Thanh Hồi, cậu lập tức hiểu mình sai ở đâu—lẽ ra không nên chỉ lạnh lùng liếc người trung niên, mà phải mắng cả vị hôn phu.
“Có gì mà không đúng? Còn không phải do cái kẻ gọi là vị hôn phu kia ép ta đến mức này! Làm mất thanh danh của hắn á? Bổn Thành chủ còn cảm thấy hắn phá hỏng vận đào hoa của ta!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT