_____
Đè xuống cơn giận, cậu lại ngồi xếp bằng trên tảng đá lớn, tiếp tục lột hạt sen.
“Phó Xuy Tuyết đã chết rồi. Mọi chuyện không phải như ngươi từng kể, từ đầu đến cuối, Mộng Tây Châu đều vô tội. Ngươi biết điều đó không?”
Cảnh Linh thở dài: “Năm đó ta tạo nên thẻ thân phận chính là vì thương xót Phó Xuy Tuyết, muốn khôi phục lại Phi Tinh Sa Thành năm ấy, dẫn tàn hồn của Mộng Tây Châu trở về. Ai ngờ… mắt ta đúng là bị mù.”
Nói đến đây, giọng nó đột ngột nâng cao: “Nhưng chuyện Phó Xuy Tuyết hại các ngươi, ta thật sự không biết! Gã cứ quẩn quanh ngoài phủ Thành chủ, ta…”
Giang Hoài Ngọc nheo mắt lại: “Ngươi không định nói là ngươi không biết gì đấy chứ?”
“À thì…” Cảnh Linh hơi chột dạ, “Cũng không thể nói là hoàn toàn không biết. Gã cứ nhắc mãi cạnh giường các ngươi, thì ta cũng biết…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play