Mười ngày sau, bên ngoài sương phòng cũ có thêm một bếp lò nhỏ, trên đỉnh có ống khói dựa vào tường là cái giường sưởi đầu tiên. Hắn đã nghiên cứu nửa tháng cuối cùng cũng thành công. Khi xây giường sưởi cho các sương phòng khác, Chu Nghĩa Vân tìm vài tân binh đến học kỹ thuật này, Trần Thiết Trụ may mắn cũng có mặt. Chẳng qua, từ khi Chu Nghĩa Vân nghe Trần Thiết Trụ hết lời khen ngợi Liễu Nhứ đẹp mê hồn một phen, Trần Thiết Trụ không còn xuất hiện ở Tứ Hợp Viện nữa.
Chu Nghĩa Vân đi sớm về muộn chăm sóc việc thu thuế, thỉnh thoảng về doanh trại còn mang về một mớ rau dại không tên. Hôm nay Liễu Nhứ lần đầu tiên xuống bếp ở thế giới này, dùng bếp lò nhỏ ngoài phòng hầm một nồi canh lớn. Đến bữa tối, khi bưng nồi canh xương màu vàng bơ lên bàn và nếm thử, hắn nhận được những lời khen ngợi không ngớt. Liễu Nhứ dương dương tự đắc nghĩ sau này bữa cơm của "dựng phu" có thể tự mình giải quyết, khỏi phiền mọi người cùng hắn vất vả.
Chu Nghĩa Vân ngồi trước bàn, vò tai vò má viết thư nhà, chỉ viết một trang về cách chế tạo giường sưởi. Dưới đất "nằm" la liệt những tờ giấy bị hắn vò nát thành từng cục, có thể thấy tỷ lệ thất bại khi muốn biểu đạt cảm xúc là cực kỳ cao. So với Bao Bao đang viết chữ to một cách nề nếp, Chu Nghĩa Vân thật sự là lúng túng không chịu nổi.
"Độc tại tha hương vi dị khách, mỗi phùng ngày hội lần tư thân." (Một mình nơi đất khách quê người, mỗi khi đến ngày lễ lại càng nhớ nhà). Đêm giao thừa, khác với mọi người vui sướng, Chu Nghĩa Vân khoác áo lông dày, nhìn về phương xa, tuy không rơi lệ đầy mặt nhưng cảm xúc không cao. Liễu Nhứ phủi phủi tuyết trên vai hắn, nghe hắn nói: "Gia nhi vẫn là lần đầu tiên không ở bên phụ hoàng đón năm mới."
"Không phải ngươi đã dạy ta rồi sao, làm đại sự thì không câu nệ tiểu tiết?"
Chu Nghĩa Vân hít hít mũi: "Ừm, đi thôi, về phòng, đừng để lạnh đến khuê nữ của ta."
Sau khi kết thúc yến tiệc cung đình, Chu Ngọc Hoàng cầm lấy thư tín từ Đông Chu gửi tới, nghiên cứu một phen về cách chế tạo giường sưởi. Từ trên xuống dưới quét một lần thư nhà của lão Thập Nhất, rồi chuyên tâm nhìn thư hỏi thăm của Bao Bao. Cả tờ giấy trắng với nét chữ kiên định mà chỉ viết được hai chữ, sáu trang giấy ghép lại thành một câu: "Hoàng gia gia tân niên khoái hoạt Bao Bao nhớ ngài." Có mấy chữ còn viết run rẩy, xác nhận là mới học chưa thành thạo. Chu Ngọc Hoàng cảm thấy vui mừng, hoàng tôn của mình đi một năm rồi, vẫn không quên hắn là hoàng gia gia, thật hiếu thuận nha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play