Lý Kim và Vương Phàm hai người mang thùng đến sương phòng, vẻ mặt đầy kỳ vọng nhìn Liễu Nhứ, lại có thứ tốt muốn ra lò đây. Liễu Nhứ làm như không thấy, chỉ cảm thán hiệu suất này thật sự quá nhanh chóng. Hắn lấy ra hai thấu kính lần lượt lắp vào những ống sắt hình bán nguyệt, sau đó lấy ra một cái bán nguyệt khác để cố định. Hắn nhìn bằng một mắt một lúc rồi đưa cho Bao Bao.
Cậu nhóc dùng bàn tay nhỏ nắm lấy, học theo dáng Liễu Nhứ đặt trước mắt: "Nha, xa thật là xa!" Sau đó xoay người 360 độ, trải nghiệm các góc nhìn một lần. Liễu Nhứ lại lắp vài cái cho Lý Kim và Vương Phàm đang nóng lòng chờ đợi, hai người thử xong liền xoay người chạy ra khỏi cổng viện, lên ngựa phóng đi, đây là muốn đi khoe khoang đây mà?
Đợi Chu Nghĩa Vân vội vã từ Đông Chu doanh trở về, mỗi người trong doanh trại đều cầm một cái được chia, đứng ở cổng viện trầm trồ khen ngợi món đồ chơi mới lạ này. Liễu Nhứ nhìn trên tay hắn cũng cầm một cái, trên thắt lưng treo một cái, phía sau là Lý Kim và Vương Phàm đang ủ rũ, được rồi, khoe khoang xong lại còn không chịu cất đi.
Chu Nghĩa Vân đỡ Liễu Nhứ vào sương phòng, cười ha hả ngây ngô: "Nhứ nhi, thứ này tốt thật, ngươi có thể mày mò ra được khiến gia nhi thật cao hứng."
Liễu Nhứ giơ cái eo mệt mỏi của mình lên: "Đặt ở trạm gác thì có tốt không?" Chu Nghĩa Vân giơ ngón tay cái lên.
Đối với bản chất "cướp bóc" của hắn, Liễu Nhứ cũng bất đắc dĩ. Sáng sớm Bao Bao bĩu cái miệng nhỏ cáo trạng: "Phụ thân, xấu quá, cướp đồ chơi của Bao Bao mất rồi."
Mấy ngày gần đây Chu Nghĩa Vân triệt để bận rộn, đăng ký khai khẩn đồng ruộng, thống trị binh doanh, thao luyện binh lính. Liễu Nhứ chưa tỉnh hắn đã rời đi, sau khi ngủ say hắn mới trở về. Đại phu, bà mụ, bà vú đều đã sẵn sàng, Liễu Nhứ cũng từ sương phòng chuyển đến chính phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT