Chu Nghĩa Vân nắm tay Bao Bao, phía sau cùng Vương Phàm và những người khác vừa đi vừa lắc lư đến cổng lớn doanh trại. Trần Thiết Trụ liền lớn tiếng: "Ai nha, Thập Nhất hoàng tử ngài sao lại đến sớm vậy, hạ quan còn tưởng buổi trưa mới đi tiếp ngài chứ." 
Ánh mắt dừng lại trên người Bao Bao, vội vàng đi lên ôm lấy: "Ai nha trời đất của ta ơi, đây chính là tiểu thiếu gia đi, trông như đúc một khuôn với Thập Nhất hoàng tử vậy, ta chưa từng thấy đứa trẻ nào đặc biệt khỏe mạnh kháu khỉnh béo tốt như thế này, mau vào doanh trại, mau vào doanh trại."
Trần Thiết Trụ một kẻ quê mùa thô lỗ, nhưng đối với việc dỗ trẻ con lại rất có tài. Từ châu chấu,  đến hoa nhỏ được tết bằng cỏ khô trông sống động như thật... hoàn toàn chinh phục Bao Bao. Chơi trong doanh trại một lát, Trần Thiết Trụ đặt Bao Bao lên vai, đi ra ngoài doanh tìm niềm vui, để lại vài đại lão gia trong doanh trại mắt to trừng mắt nhỏ. 
Chu Nghĩa Vân suy xét không biết nên phân phó cho Trần Thiết Trụ như thế nào đây? Hắn lại đang cõng con trai của mình, ai... 
Chơi được một canh giờ, Bao Bao kích động chạy vào doanh trại: "Phụ thân, Thiết Trụ muốn tặng con một con ngựa nhỏ." Được, quả nhiên thiên phú ngôn ngữ thật sự không tồi.
Trần Thiết Trụ cười ngây ngô cùng Bao Bao, tình yêu thương không cần nói cũng có thể hiểu. Chu Nghĩa Vân chống trán, đó là con trai ruột của gia nhi, hẳn là không liên quan đến ngươi Trần Thiết Trụ đi, cái biểu cảm này ngươi làm cho ai xem đâu. Hắn cầm ngân phiếu ra, đi thẳng vào vấn đề: "Trần Thiết Trụ, cầm cái này, chuyện gia nhi đã hứa nhất định làm được."
Trần Thiết Trụ tiến lên đón lấy nhìn: "Ông trời của ta, Thập Nhất hoàng tử sao lại cấp ta nhiều bạc như vậy, không dùng được, không dùng được." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play