… Quả nhiên là chủ đề vượt quá tưởng tượng của mình… Mình thậm chí còn quên mất hôm nay là sinh nhật... Klein khẽ rút khóe miệng, không biết nên nói gì cho phải.

Anh từng tiếp nhận mảnh ký ức của nguyên chủ, cũng thu nhận được một phần cảm xúc. Anh biết khái niệm về sinh nhật, nhưng đã quen cảnh phiêu bạt đơn độc nơi đất khách, sao còn có thể ghi nhớ rõ ràng chuyện ấy?

Thế mà cái tên Arodes này lại là kẻ đầu tiên chúc mình sinh nhật vui vẻ… Còn Benson, Melissa vào ngày này chắc đa phần chỉ là nỗi buồn… Bây giờ đã sang tháng Hai, buổi phỏng vấn đã kết thúc, không biết Benson có thuận lợi trở thành nhân viên chính phủ hay không… Klein lặng lẽ cảm khái, ánh mắt nhìn về chiếc máy điện báo vô tuyến cũng trở nên dịu lại vài phần.

Anh trầm ngâm chốc lát, rồi điềm tĩnh mở miệng:

“Vấn đề thứ ba, lai lịch của ngươi.”

Âm thanh “đát đát đát” từ máy điện báo ngừng lại hai giây, rồi tiếp tục vang lên.

Từng dải giấy trắng được phun ra, hiện lên một cảnh tượng kỳ lạ:

Một lỗ thủng lớn trên mặt đất trào ra vô số chất lỏng dính nhớp màu đen. Chúng uốn éo, lan rộng, mọc ra tay chân với số lượng khác nhau, cuối cùng biến thành một đám quái vật kỳ dị, điên cuồng lao về phía trước.

Trong quá trình ấy, một điểm sáng lẫn trong dòng dịch đen phun ra, rơi xuống một tảng đá, nhanh chóng dung hợp cùng nó. Tảng đá lập tức biến đổi thành một tấm kính bạc hoa văn cổ xưa, hai bên được khảm những viên bảo thạch đen tuyền.

Đây là loại cảnh tượng gì vậy… Arodes được sinh ra theo cách này sao? Klein nhíu mày. Còn điểm sáng kia là gì, xuất phát từ đâu? Có vẻ giống như là đặc tính phi phàm… Klein bắt đầu suy luận cảnh tượng vừa thấy.

Âm thanh “đát đát đát” vẫn chưa dừng lại, lại phun ra một dòng chữ:

"Chủ nhân vĩ đại, ngài còn vấn đề nào khác không?"

Quên mất cả thời gian, Klein lắc đầu đáp:

"Không có."

"Ngài đã hoàn thành phần hỏi đáp. Vậy tôi xin cáo lui. Chủ nhân vĩ đại, người chi phối phía trên linh giới, kẻ hầu Arodes trung thành và khiêm tốn của ngài nguyện tiếp tục dâng hiến sức lực, mong được mãi mãi theo sau bước chân ngài. Hẹn gặp lại ~" Dòng chữ cuối cùng hiện ra trên một tờ giấy trắng mờ ảo, hiện lên hình ảnh một gương mặt đang vẫy tay chào.

Trong căn phòng khách sạn yên tĩnh, chiếc điện báo vô tuyến bỗng khôi phục lại vẻ bình thường, ánh sáng xung quanh cũng không còn u ám như trước.

Klein nhanh chóng chuẩn bị nghi thức, hiến tế lên phía trên Sương Mù Xám, rồi mới có tâm trí nghiền ngẫm đáp án vừa thu được.

Dựa trên manh mối do “Ma kính” Arodes cung cấp, kết hợp với lời của thầy Azcot và “Rắn Vận Mệnh” Will Auceptin, Klein bắt đầu hoạch định kế hoạch cho giai đoạn tiếp theo.

Không chỉ đơn giản vì muốn nghỉ ngơi mà quay lại Backlund, anh dự định xem xét đô thị lớn ấy như một nơi hoạt động chủ yếu trong thời gian dài sắp tới. Mục tiêu là thử tìm cách đánh cắp bản “Bút ký Gia tộc Antigonus” từ Giáo hội Nữ Thần Đêm Tối tại Giáo Đường St. Samuel.

Nếu việc đó bất khả thi, anh sẽ tìm con đường phi phàm gần nhất thay thế. Còn nếu vẫn thất bại, anh buộc phải đi tới sự lựa chọn cuối cùng là ngọn núi cao nhất dãy Honakis.

“Ừm… Quay lại Backlund chắc chắn không thể công khai dùng thân phận Sherlock Moriarty nữa. Trừ khi mình muốn dụ Ince Zangwill hoặc một phe phái hoàng thất nào đó ra khỏi chốn tối tăm. Tuy nhiên, nếu cần liên lạc người quen hoặc nhờ cậy tài nguyên của Giáo hội Hơi nước, mình vẫn có thể tạm thời biến trở lại thành Sherlock Moriarty.”

“Dù sao thì, vẫn phải sử dụng thân phận hoàn toàn mới, tách biệt hẳn với Hermann Sparrow. Ừm, lần này không nên trở về từ cảng Pulitzer, mà vòng qua vịnh Disi để tránh bị tra ra lai lịch.” Klein cân nhắc rất nhanh, chẳng mấy chốc đã hình thành kế hoạch rõ ràng.

Sau khi xác định đại khái phương hướng, anh vốn định rút máu để thăm dò “Grossel du ký” qua Sương Mù Xám bằng linh thể, nhưng nghĩ đến buổi chiều còn có tụ hội Tarot, anh quyết định nằm xuống nghỉ ngơi để thả lỏng cơ thể.

‘Tàu Tương Lai’ bồng bềnh ổn định giữa những con sóng dữ dội. “Thượng tướng Ngôi sao” Capella đứng bên cửa sổ, mắt nhìn ra vùng biển mênh mông vô định. Trên boong tàu phía trước, tiếng thở dốc và tiếng quát mắng của Nina vang lên không dứt, cô đang điên tiết vì Frank Lee lại tạo ra một đống nấm mọc cực nhanh mà thịt cá bò rất ưa thích.

Capella thở dài im lặng, đưa tay đẩy nhẹ cặp kính nặng nề trên sống mũi.

Đúng lúc đó, linh cảm của cô bất chợt lóe lên. Cúi xuống nhìn bàn, cô thấy không biết từ lúc nào, nơi đó đã có thêm vài tờ giấy ố vàng.

"Nhật ký Đại đế… Cuối cùng người cũng cử tín sứ đến rồi…” Capella mừng rỡ quay người, cẩn thận cầm lấy chồng giấy tuy không nhiều nhưng lại giống như là bản gốc.

Đúng ba giờ chiều, cô đã nhớ kỹ các ký hiệu, thấy hào quang hư ảo đỏ thẫm như thủy triều bao phủ lấy cô bản thân.

Dưới mái vòm được chống đỡ bởi những cột đá cao vút, “Ẩn Giả” Capella thấy từng luồng hào quang đỏ thẫm dâng lên, hóa thành những bóng hình mơ hồ.

Cô không chăm chú quan sát chi tiết, nhưng lập tức cảm thấy chiếc kính quen thuộc đã hiện hữu trên sống mũi như thể ai đó sao chép hoàn hảo trạng thái bên ngoài của cô vậy.

Ngay sau đó, khóe mắt cô bắt gặp tiểu thư “Chính Nghĩa” nhẹ nhàng đứng dậy, với giọng điệu dịu dàng, ân cần cất lời chào về phía người ngồi trên đầu bàn dài bằng đồng xanh:

“Chào buổi chiều, ngài Kẻ Khờ ~”

Gần đây tâm trạng Audrey thực sự rất tốt. Sau khi trở về lâu đài gia tộc, cô dùng thân phận cô con gái dịu dàng để giúp mẹ mình, Phu nhân Caitlin giải quyết một số vấn đề tâm lý phát sinh từ tuổi tác và thể trạng. Kết quả rất khả quan, giúp cô rút ra được nhiều kinh nghiệm đóng vai trong thân phận “Bác sĩ tâm lý”.

Trong quá trình đó cô nhận ra yếu tố cốt lõi của đóng vai là giúp người khác giải quyết những khúc mắc trong tâm hồn. Có lẽ đó là lý do mà tên ma dược là “Bác sĩ tâm lý”, chứ không phải “Nhà tâm lý học”.

Tiểu thư 'Chính Nghĩa' thật sự đang rất vui vẻ… Klein bị ảnh hưởng bởi cảm xúc ấy, cũng mỉm cười gật đầu đáp lại.

Trong lúc đó, anh để ý thấy “Người Treo Ngược” trông đầy tâm sự, dường như còn đang do dự và giằng co trong lòng, vẫn chưa thể đưa ra quyết định.

Ồ, lẽ nào “Người Treo Ngược” đã mua được phối phương ma dược và vật liệu chủ yếu của danh sách “Ca Sĩ Hải Dương”? Chẳng qua là giá cao đến mức khiến hắn phải do dự? Mình còn tưởng hắn sẽ xin trả góp chứ... “Kẻ Khờ” Klein thu lại ánh mắt, lặng lẽ liếc một vòng quanh bàn.

Đợi cho tiểu thư “Chính Nghĩa” kết thúc màn thăm hỏi, “Ẩn Giả” Capella hướng ánh mắt về phía chủ nhân bàn dài đồng xanh, nói:

“Ngài Kẻ Khờ tôn kính, tôi đã thu thập được ba trang nhật ký của Đại đế Russell.”

Đến rồi… Không biết ba trang nhật ký do “Nữ vương Thần bí” chọn lọc kỹ lưỡng có tiết lộ tin tức nào giá trị không ví dụ như vị trí ‘Thẻ báng bổ’ tương ứng với con đường “Nhà bói toán”? Nếu có thì đây có thể là một khả năng lớn dành cho mình… Klein trong lòng khẽ động, nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh, lên tiếng:

“Rất tốt, ngươi có thể đưa ra một thỉnh cầu.”

“Vâng, thưa ngài Kẻ Khờ.” Capella lễ độ đáp lời, sau đó xin phép trình bày nội dung nhật ký.

Thấy cô cung kính như vậy, Klein lại nhớ đến dáng vẻ ngạo mạn của cô trong cảnh mơ lần trước, trong lòng không khỏi vui vẻ, tựa như một giáo viên chủ nhiệm vừa giáo dục thành công một học sinh trở nên ngoan ngoãn hơn.

Cô gái ‘Ẩn Giả’ lần đầu tiên cung cấp nhật ký của Đại đế Russell. Dựa theo biểu hiện cùng năng lực của cô ta, trước đây chắc chắn không thể tự mình thu thập nổi… Ừm, phần lớn thời gian cô ta chỉ đang quan sát. Sau lần bị ngài Kẻ Khờ trừng phạt, có lẽ cô ta đã thật sự hòa nhập vào Hội Tarot của chúng ta? “Chính Nghĩa” Audrey liên hệ với thái độ của Capella tuần trước, trong lòng đưa ra nhận định chắc chắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play