Edit Ngọc Trúc
Hắn mười một tuổi, hình như là đứa trẻ lớn tuổi nhất được vợ chồng Robinson cứu trợ. Theo tư liệu ghi lại, vợ chồng Robinson vì nhận nuôi A Kỳ mà xúc động mạnh, nên mới quyết định tiếp tục nhận nuôi những đứa trẻ khác, còn lập ra "Viện Ấu Tể Nhung Bảo".
Phu nhân Robinson đầy cảm xúc miêu tả: “A Kỳ là một đứa trẻ hiểu chuyện, ngoan ngoãn lại đáng yêu, thông minh đến thế, chúng ta thật sự không thể để một đứa bé tốt như vậy trở thành một đứa trẻ mồ côi đáng thương lưu lạc đầu đường…”
Mục Dao nhìn A Kỳ đang đứng trước mặt, ánh mắt lạnh nhạt, đầy cảnh giác và khinh thường mà nhìn hắn.
Ừm… Quả nhiên là vì chưa quen thuộc mà thôi?
Nhưng hắn cũng có thể hiểu được, dù sao nơi này là tinh hệ Barbarian, những đứa trẻ trưởng thành sớm mới dễ sống sót. Hơn nữa, chẳng phải người ta vẫn nói “con nhà nghèo sớm lo việc nhà” sao? Mục Dao nghĩ đến hai kiếp của mình đều là trẻ mồ côi, cũng từng gặp những đứa trẻ vì thiếu tình thân mà trở nên u uất. Cho nên hắn cũng chẳng có thành kiến gì với A Kỳ. Hắn bước đến trước mặt A Kỳ, nửa ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt đối phương.
A Kỳ bướng bỉnh trừng mắt nhìn “Mục lão sư” này, hắn không sợ. Đối phương chẳng có gì gọi là mạnh mẽ, cũng chẳng nguy hiểm, hoàn toàn khác biệt với người của Barbarian… Đây là người của Đế quốc sao? Hắn thầm nghĩ ác độc, nếu đem vị Mục lão sư này một mình ném ra ngoài, nói không chừng còn sống không nổi qua nổi một ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT