Trương Hà "bịch bịch" dập đầu mấy cái: “Là ta có mắt không thấy Thái Sơn, công tử, muội tử của người vẫn đang ở trong xe ngựa, ta chưa hề làm hại đến nàng chút nào, cầu xin… cầu xin người tha cho ta một mạng!”
“Ngươi định đưa muội ta đi đâu?” Cố Trác vẫn còn đắm chìm trong khoái cảm giết người, hiếm khi nhẫn nại lặp lại một câu.
“Bọn ta vốn là dân làng ngoài Trường Lưu Sơn, vì ăn chơi lêu lổng mà sắp sống không nổi, tình cờ biết được có thể bán nam nữ lên Quỷ Phong Trại, thế là làm liều một phen. Lần này… là định đưa cô nương lên Trường Lưu Sơn.” Trương Hà hoảng hốt giải thích.
“Lên Trường Lưu Sơn à? Thú vị đấy.” Kiếp này phát triển khác xa kiếp trước, quả nhiên quyết định giữ lại Bạch Tri Vi là đúng. Ý cười trên mặt Cố Trác càng rõ rệt.
Thấy hắn có vẻ buông lỏng, Trương Hà òa khóc, vừa khóc vừa cầu xin: “Cho dù lên được Trường Lưu Sơn, thì cũng bị bán cho đại hộ nhân gia làm nô tỳ hoặc thiếp thất, với dung mạo của muội tử người, làm thiếp hẳn không vấn đề gì, tuyệt đối không khổ sở… Xin công tử rủ lòng tha mạng…”
Cố Trác thu Đường Hoành đao lại, chậm rãi bước lên xe ngựa, bước đi ổn định, hoàn toàn không giống kẻ vừa mới thụ thương.
Trương Hà quỳ rạp trên đất, nhất thời không đoán nổi ý hắn, chẳng lẽ thật sự nghe vào lời biện bạch của nàng?
“Lên đây.”
“Công tử… là có ý gì?” Trương Hà dè dặt hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play