Cánh cửa gỗ của nhà chứa củi "rầm" một tiếng bị đẩy bung ra, cánh cửa cũ kỹ lắc lư hai lượt, suýt nữa long cả ra khỏi khung. Bạch Tri Vi giật thót, cổ rụt lại, thân mình vô thức dịch sát về phía Cố Trác, liếc thấy vạt áo đen bên cạnh, nàng mới yên tâm đôi phần.
Ánh sáng hắt vào, căn phòng tăm tối bỗng sáng hẳn. Một nam tử trung niên bụng phệ đứng nơi ngưỡng cửa, mặt mũi phì nộn, mắt nhỏ như hạt đậu xanh, ria mép xõa xuống hai bên miệng, tay phải cầm hai hạt đào lăn lóc phát ra tiếng răng rắc.
Sau lưng hắn là một phụ nhân gầy yếu, mặc áo vải xám thô, thân hình bị che khuất quá nửa, hai tay nâng khay gỗ.
“Nghe nói hôm nay lại đưa về một mỹ nhân, tặc tặc, đúng là không tệ chút nào.” Hắn vừa sờ ria mép, vừa đưa ánh mắt ướt át dính nhớp quét về phía Bạch Tri Vi.
Bị ánh nhìn đó lướt qua, nàng có cảm giác như rắn rết bò qua người, buồn nôn đến dựng tóc gáy, rùng mình nổi da gà.
“Chúc mừng tam đương gia, mừng tam đương gia đón được giai nhân.” Nữ tử áo xám cúi người thật thấp, nói lời may mắn nhưng giọng điệu như ai khóc tang.
Tam đương gia? Là tên Giả Lai Tài – tam đương gia của Quỷ Phong Trại. Trong nguyên tác, sau khi nhìn thấy nữ chính, liền bị sắc đẹp làm mê muội, nhân lúc loạn lạc cướp nàng về trại làm áp trại phu nhân. Kết cục bị nam chính phế thành nhân trư, treo xác nơi cổng trại, chết thảm vô cùng đúng chuẩn một tên pháo hôi đoản mệnh.
Bạch Tri Vi nhìn hắn, trong ánh mắt chán ghét xen lẫn đôi chút cảm thông – sự đồng cảm của kẻ chung số phận pháo hôi.
Giả Lai Tài nhe răng cười, để lộ hàm răng vàng khè: “Sao còn trói mỹ nhân thế kia? Lên đến Quỷ Phong Trại ta rồi, có mọc cánh cũng chẳng bay đi đâu được. Mỹ nhân vất vả rồi, để ta tháo trói cho.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play