Thiếu niên ngồi dậy, vạt áo bị giữ lại.
Trong lúc ngủ mơ, Tạ Thư Từ nắm chặt vạt áo hắn, có lẽ cảm nhận được động tác đứng dậy của hắn, cho rằng thiếu niên muốn rời đi, sốt ruột nhíu mày, càng siết chặt vạt áo.
Tạ An rũ mắt, ánh mắt trống rỗng dừng lại trên mặt Tạ Thư Từ.
Tạ Thư Từ ngủ không yên giấc, tư thế khó chịu, còn gặp ác mộng.
Vì vừa khóc xong, khóe mắt và chóp mũi vẫn còn ửng đỏ, vài sợi tóc ướt dính bết trên mặt, như một nét mực đậm trên tờ giấy trắng, làm nổi bật ngũ quan càng thêm rõ nét.
Tạ Thư Từ vùi đầu vào khuỷu tay, trên làn da cổ và xương quai xanh còn vệt đỏ do cọ xát vào người Tạ An, trông vừa yếu ớt lại ái muội.
Hô hấp Tạ An có chút nặng nề, hắn bao lấy bàn tay Tạ Thư Từ đang nắm vạt áo, gỡ từng ngón tay ấm áp của hắn ra, động tác mạnh mẽ nhưng lộ ra một tia cẩn thận.
Ai khơi mào Dục vọng, tự nhiên người đó phải chịu trách nhiệm.
Trong quá khứ của Tạ An, chưa từng có chuyện cần nhẫn nại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play