Tạ An căng thẳng cả người, nhất thời không đẩy hắn ra được.
Tạ Thư Từ hận không thể bóp chết chính mình.
Ngươi ít ra cũng 19 tuổi rồi, có thể tranh thủ chút khí phách được không? Chân mềm nhũn ra là sao?
Tạ An có lẽ chưa bao giờ thân cận với ai như vậy, thần sắc có chút ngơ ngác, dường như bị kinh hãi, rất lâu không có động tĩnh gì.
Tuy rằng Tạ Thư Từ cảm thấy mọi người đều là nam nhân, thẳng thắn thành khẩn gặp nhau cũng không có gì ghê gớm, nhưng người cổ đại tư tưởng phổ biến truyền thống phong kiến, hắn lại không muốn để lại bóng ma gì cho Tạ An.
Tạ Thư Từ hít hít mũi, thu chân dài khỏi người Tạ An, nhưng hắn còn có chút kinh hồn chưa định, một tay vẫn ôm cổ Tạ An, tay còn lại vớt lấy quần áo treo trên vai.
"Phanh ——"
Cánh cửa khách điếm bị người đá văng, Tạ Thư Từ giật mình, hắn tuy không để ý việc thẳng thắn thành khẩn gặp nhau với Tạ An, nhưng cũng không muốn để người khác thấy cảnh mình không mảnh vải che thân.
Tạ An có lẽ đã phản ứng lại, nhanh chóng túm lấy quần áo bọc kín người Tạ Thư Từ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT