Quý Phong Yên hơi nhướng mày, nhìn ba kẻ không mời mà đến trước mắt. Nàng còn chưa kịp mở miệng, hai thị vệ theo hộ tống nàng vào thành đã hớt hải chạy tới.
Trông thấy ba người kia, sắc mặt cả hai đều không vui, đành bất đắc dĩ quay sang nói với Quý Phong Yên:
“Tiểu thư, bọn họ đột nhiên xông vào phủ, chúng thuộc hạ không ngăn lại được.”
“Cái gì mà gọi là ‘xông vào’ chứ?”
Trung niên nam tử cười lạnh, liếc xéo hai thị vệ, không khách khí nói:
“Phong Yên, người bên cạnh ngươi đúng là chẳng có mắt nhìn người. Mân Nhi là vị hôn phu của ngươi, đã là vị hôn phu, gặp hôn thê thì cần chi phải thông báo?”
Hai tên thị vệ mặt nghệt ra như gỗ, ánh mắt nhìn trung niên nhân lộ rõ vẻ khó xử và rối rắm.
Trung niên nam tử hừ lạnh, cũng chẳng để tâm tới vẻ mặt của họ, quay lại nhìn Quý Phong Yên, liền thay đổi sắc mặt, nở nụ cười hiền hòa như thể cha chú thân tình lắm:
“Phong Yên, sao lại không nói lời nào? Chẳng lẽ quên rồi sao? Ta là Lôi Tự, Lôi bá bá của ngươi đây, còn vị này chính là Mân ca ca của ngươi đấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT