Quý Phong Yên thấy vẻ mặt “thẹn thùng” của Lăng Hạc, trong lòng khẽ động, nàng không nói gì, âm thầm đưa tay vào không gian Hồn Ngọc tìm kiếm một hồi, sau đó phủi tay, lấy ra một thỏi vàng óng ánh rực rỡ.
Khi Quý Phong Yên đặt thỏi vàng lấp lánh ấy trước mặt Lăng Hạc, ánh mắt hắn suýt nữa thì trừng rớt ra ngoài.
Tổ tông ơi!
Tiểu thư trên người… vậy mà lại có vàng thật!
Đối với nhóm người nghèo đến mức chỉ thiếu nước gặm vỏ cây như Lăng Hạc, thì thỏi vàng trong tay Quý Phong Yên chẳng khác gì ánh sáng chói lọi giữa đêm đen, khiến người ta cứ tưởng đang nằm mộng.
“Tiểu thư… thỏi vàng này… là từ đâu ra vậy…?” Lăng Hạc nuốt nước bọt đánh ực một cái.
Quý Phong Yên đảo mắt một vòng, cười tủm tỉm:
“Chuyện này ngươi không cần hỏi nhiều, cứ cầm lấy là được.”
Thỏi vàng kia vốn là vật tổ sư lưu lại cho nàng. Quý Phong Yên cũng không chắc ở thế giới này có thể dùng được hoàng kim hay không, nhưng nhìn phản ứng của Lăng Hạc thì xem ra… hẳn là không có gì trở ngại lớn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT