Lúc trước tráng hán còn nói Lôi Mân tha thiết mong chờ nàng đến, nhưng giờ xem ra, Quý Phong Yên lại chẳng thấy có điểm nào khả quan.
Ánh mắt của hai thị nữ kia nhìn nàng sắc như dao, tựa như chỉ hận không thể lột một tầng da trên người nàng xuống.
Bên này, tráng hán vẫn còn đang tranh cãi với hai tên lính canh. Còn bên trong cổng thành, hai thị nữ như đã đánh giá xong Quý Phong Yên, không nói một lời, xoay người rời đi ngay tức khắc.
“Tiểu thư, hay là… chúng ta chờ thêm một lát? Có thể Lôi Tự bận việc không ra được, nhưng biết đâu Lôi Mân thiếu gia…” Tráng hán còn chưa nói hết câu, Quý Phong Yên đã bật cười:
“Không cần phiền phức như vậy. Làm phiền hai vị đại ca dẫn đường vào thành là được rồi.”
Nàng vừa cười vừa bước lên phía trước, vẻ mặt hòa nhã, giọng nói cũng rất dễ nghe.
Lôi Mân ư?
Trong lòng nàng thầm nghĩ: dù có đợi đến lúc xương khô hóa bụi, chỉ e người kia cũng chẳng bao giờ xuất hiện.
Tráng hán hơi ngẩn ra, còn muốn khuyên tiếp, nhưng nhìn gương mặt tươi cười của Quý Phong Yên, rốt cuộc đành nén lại, không nói thêm gì nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT