Nụ cười trên mặt Tống tiên sinh chợt cứng lại, đối diện ánh mắt lạnh buốt của Lục Yên, hắn hoảng hốt.
“Cái này, sao dám? Là thế tử phi coi thường y thuật của tiểu nhân, mời lang trung bên ngoài xem bệnh.”
“Ồ?”
Lục Yên đáp nhàn nhạt, trán Tống tiên sinh đã lấm tấm mồ hôi, chân mềm nhũn định quỳ xuống. Lục Yên vươn tay đỡ, không để hắn quỳ.
“Ta nghĩ tiên sinh hẳn hiểu, thế tử phi cũng là chủ tử của vương phủ này.”
Đậu Khấu hả giận, muốn nói với Bạch Tri Hạ, vén màn lên, lại thấy nàng nhắm mắt, dường như đã ngủ.
Hai người lặng lẽ rời đi, Tống tiên sinh vẫn chưa đi. Lục Yên liếc mắt, biết Bạch Tri Hạ đã ngủ.
Tống tiên sinh mồ hôi lạnh đầy đầu, sớm đã hối hận khôn nguôi. Lục Yên thấy Bạch Tri Hạ ngủ, không muốn dùng lời quấy nhiễu, phất tay. Tống tiên sinh như được đại xá, vội chạy.
Lộc Minh trông mong:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play