Tác giả: Diệp Trầm Tiêu
Editor: Libra
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Sảng văn, Nhẹ nhàng, Thiên chi kiêu tử, Kim bài đề cử🥇 , Thị giác nữ chủ, Thế thân
Văn án:
Sở Sơ đi theo Lạc Tầm Lan ba năm mới biết, cô chỉ là một thế thân hèn mọn. Ngày bạch nguyệt quang trở về, Sở Sơ chủ động đề nghị chia tay với anh.
Hôm đó, trời mưa lớn như ngày Y Bình đến đòi tiền bố cô. Đôi mắt cô đẫm lệ, muốn nói lại thôi nhìn anh, cuối cùng chỉ nghẹn ngào nói: "Chúc hai người hạnh phúc." Rồi cô dứt khoát kéo vali hành lý rời đi.
*
Sở Sơ đi rồi, Lạc Tầm Lan luôn cảm thấy lòng trống rỗng.
Thậm chí đến đêm, anh luôn mơ thấy bóng lưng mảnh mai của Sở Sơ dứt khoát rời đi trong mưa.
Đúng lúc bạn thân mở quán bar, anh đến ủng hộ, uống hết chai này đến chai khác.
Bạn thân khuyên anh: "Chẳng phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao, hôm nay trong quán có bao nhiêu cô gái, tùy cậu chọn. Này, cô gái bên cạnh kia không tệ, nhìn là biết đủ bốc lửa, đủ đã." Lạc Tầm Lan nhìn qua.
Người phụ nữ mặc váy hai dây ngắn, làn da trắng như tuyết dường như đang phát sáng, cô nâng ly rượu trước mặt, uống cạn ly này đến ly khác. Uống xong, cô thao thao bất tuyệt chia sẻ kinh nghiệm:
"Trở nên giàu có, đơn giản thôi mà. Tìm một người đàn ông giàu có, giả vờ yếu đuối, đáng thương, lừa gạt nhiều vào, tiền sẽ về tay thôi."
"Gì cơ, Lạc Tầm Lan à? Khuyên cậu đừng tìm anh ta, anh ta keo kiệt lắm."
"Cứ tìm thẳng ông nào bảy tám mươi tuổi ấy, vài năm nữa là được thừa kế tài sản rồi."
Lạc Tầm Lan: ……
#Nói là tình sâu như biển, hóa ra cô chỉ là kẻ lừa đảo#
Lưu ý:
Tóm tắt một câu: Đêm tối quá, người ta sợ.
Ý nghĩa: Sống chăm chỉ, cần mẫn.
Từ khóa nội dung: Gia đình hào môn, Con cưng của trời, Ngọt, Sảng văn
Từ khóa tìm kiếm: