Lâm Loan một lòng hoảng loạn, tay trái siết chặt vòng tay giấu trong tay áo.
Nàng đột ngột đứng bật dậy, giống như ruồi mất đầu mà đảo một vòng trong phòng. Vội vàng đá giày, thậm chí không kịp thay y phục, đã xốc chăn mỏng lên, chui vào giường, giả bộ ngủ say.
Trước khi nhắm mắt, còn không quên liếc Phấn Diện một cái, thấp giọng dặn: “Nói ta đang ngủ.”
Tựa như chỉ cần như vậy, nàng có thể tránh khỏi việc phải đối mặt.
Phấn Diện: “……”
Ngoài cửa có tiếng bước chân, chậm rãi tiến đến rồi dừng lại. Lâm Loan căng chặt cả thần kinh, sau đó buông lỏng, lại lập tức cảm thấy hối hận.
Nàng sợ cái gì chứ? Nàng nào có làm gì sai trái? Người nên chột dạ là hắn mới phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT