“Xem này, hoa văn tựa như một đóa quỳnh nở rộ giữa đêm trăng, chính là thượng phẩm Hoàng Noãn ngọc trong hàng noãn ngọc, giá trị không chỉ liên thành, mà còn có thể sánh ngang thiên kim. Tiểu nương tử nên giữ gìn cẩn thận, chớ để đánh mất.”
Lê đại phu vừa nói, vừa đem vòng ngọc nhẹ nhàng đặt lại trên bàn, ánh mắt vẫn lưu luyến dừng lại trên vòng ngọc ấy, dường như không nỡ rời đi.
Thanh Đại liếc mắt nhìn Lâm Loan, không vội cầm lấy vòng ngọc, mà chỉ khẽ hỏi:
“Lê đại phu, xin hỏi, vòng ngọc này từng qua nước thuốc tẩm ngâm chưa?”
Lê đại phu nghe vậy, thần sắc thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nhưng nhanh chóng trấn định lại, nghiêm giọng đáp:
“Tiểu nương tử lời ấy thật vô căn cứ. Nếu dùng nước thuốc ngâm ngọc, ắt để lại dấu vết, hương khí hoặc mùi lạ đều khó mà che giấu. Nay ngọc này sắc thái ôn nhuận, thuần hậu thiên thành, không mang chút cảm giác tạo tác, cũng không có dị hương, chính là kiệt tác trời ban, sao có thể là vật qua tay người làm.”
Hai người rời khỏi y quán, xe ngựa chậm rãi đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT