“Thôi nào, bây giờ cả nhà được ở bên nhau là tốt rồi. Ông ngoại, hai người mau ăn cơm đi.” Tô Thanh Mi không muốn ông ngoại tiếp tục chìm đắm trong nỗi buồn, nên cô cố ý đổi chủ đề, hy vọng mọi người sẽ tập trung vào bữa ăn ngon trước mặt.
Nghe cháu gái nói vậy, Thư Thiên Khải cũng nhận ra mình có phần xúc động quá mức, ông liền thu lại tâm trạng. Ông cười tươi rồi nói: “Được rồi, ông ăn ngay đây. Lão Cố, mau lại đây nếm thử tay nghề của cháu gái tôi nào. Trước khi tôi tới Đông Bắc, hai đứa nó còn chưa cao tới mép bếp nữa đấy.”
Vừa nói, ông vừa vui vẻ gọi ông Cố cùng lại ăn cơm. Hai ông già ngồi xuống bàn, nhìn đĩa thịt kho tàu hầm khoai tây thơm nức mũi trước mặt, trong mắt ánh lên sự chờ mong.
Món ăn này do Tô Thanh Ngọc tự tay làm, tuy là lần đầu thử sức, nhưng lại cho thấy cô có năng khiếu nấu nướng tuyệt vời. Thịt ba chỉ được kho lên có màu nâu đỏ bắt mắt, mềm mềm béo ngậy, vừa vào miệng đã tan ra. Khoai tây thì ngấm đẫm nước thịt, mềm mịn và rất đậm đà.
Thư Thiên Khải và ông Cố đã rất lâu rồi chưa được ăn món thịt kho nào ngon đến thế. Vừa ăn họ vừa gật gù khen ngợi, mỗi miếng ăn vào như sưởi ấm lòng người, mang lại cảm giác gia đình thân thuộc và hạnh phúc.
Chẳng mấy chốc, cả ba hộp cơm đầy ắp đã bị hai ông cụ ăn sạch không còn một hạt. Cả hai đưa tay xoa bụng, trên gương mặt đầy nếp nhăn là nụ cười mãn nguyện.
“Thiên Khải à, cháu gái ông nấu ăn ngon thật đấy.” Ông Cố là người từng sống sung túc trước khi bị đưa đi cải tạo, ông từng nếm qua không ít món ngon. Vậy mà suốt mấy năm trời bị đưa về nông thôn, đây là bữa cơm ngon nhất ông từng được ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play