“Vì nếu anh ta tự mở miệng xin, chẳng khác nào tự hạ thấp mình trước mặt Trí thức Lâm. Sau này còn mặt mũi nào mà lên giọng sai khiến cô ấy nữa? Nhưng nếu là người khác lấy được đồ ăn từ tay Trí thức Lâm rồi chia cho anh ta, thì khác. Nhận một cách thụ động sẽ không làm ảnh hưởng đến hình tượng của anh ta trong mắt người khác.” Tô Thanh Mi phân tích, trong mắt thoáng hiện lên vẻ giễu cợt khi nhắc đến cái tên Lưu Tử Ngôn.
Ngay từ lần đầu đọc cuốn tiểu thuyết đó, cô đã nhìn thấu bản chất thật sự của Lưu Tử Ngôn, một kẻ đạo mạo giả dối, đầy thủ đoạn.
Anh ta không thật lòng theo đuổi ai, cũng không thẳng thắn từ chối ai. Luôn giữ dáng vẻ kiêu căng, xa cách, nhưng lại khéo léo tiếp cận bất cứ ai có thể mang lại lợi ích cho mình. Đúng chuẩn một tên tiểu nhân.
Thế nhưng, trớ trêu thay, ở kiếp trước, Lâm Vân Thanh cuối cùng vẫn rơi vào cái bẫy do Trần Kiều Kiều dàn dựng, phải chịu tổn thất nghiêm trọng.
Dù Lưu Tử Ngôn và Lâm Vân Thanh là thanh mai trúc mã, nhưng khi cô gặp khó khăn, anh ta lại chọn cách im lặng.
Khi đó, anh ta đã sớm bị hào quang tiểu thư nhà giàu mà Trần Kiều Kiều cố ý xây dựng mê hoặc, còn Lâm Vân Thanh lúc đó trong mắt anh ta chẳng còn chút giá trị nào để lợi dụng. Vì vậy, anh ta chỉ đứng nhìn lạnh lùng khi cô rơi vào cảnh khốn cùng.
“Người đàn ông này đúng là quá phức tạp. Thế mà Trí thức Lâm lại có vẻ rất thích anh ta mới khổ chứ.” Tô Thanh Mi thầm tiếc thay cho cô gái kia, khi nghĩ đến việc Lâm Vân Thanh vì một người đàn ông như vậy mà chấp nhận gian khổ xuống nông thôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT