“Không cần thì thôi, căng thẳng cái gì chứ.” Tư Tư lẩm bẩm.
Chẳng bao lâu sau, Tô Hồng Hạnh và Lý Tuyên đã quay lại với hành lý của mình cùng một chiếc túi vải nhỏ.
Túi chẳng lớn là bao, trên người Tô Hồng Hạnh chỉ có hơn hai mươi đồng. Đó là số tiền mà cô ta phải khó khăn lắm mới moi được từ tay Lý Tuyên khi còn ở thành phố Tô.
Còn Lý Tuyên cả người tổng cộng cũng chưa tới năm mươi đồng, đều là tiền trợ cấp đi xuống nông thôn và một ít do gia đình cố gắng chắt chiu gửi cho. Gia cảnh anh ta chẳng dư dả gì, không đủ khả năng tiếp tế cho anh ta sau khi xuống nông thôn.
Lý Tuyên hiện tại đối xử tốt với Tô Hồng Hạnh, thật ra chỉ vì nghĩ rằng không tốn nhiều tiền mà có thể kiếm được vợ, hoặc ít nhất là lợi dụng được chút gì đó.
Trong túi vải là một vài vật dụng sinh hoạt thiết yếu mà Lý Tuyên đã bỏ tiền mua, anh ta còn tính toán rằng sau khi đến đại đội sẽ được ăn ở cùng mọi người, thế nào cũng tiện thể chiếm được chút lợi ích. Ngay cả khi Tô Hồng Hạnh ngỏ ý muốn mua chút bánh bông lan, Lý Tuyên cũng lạnh lùng từ chối.
Tô Hồng Hạnh mặt mũi đầy ấm ức, đi theo sau lưng Lý Tuyên, ánh mắt thì không ngừng liếc về phía Tô Thanh Mi.
Chị em ở với nhau từng đó năm trời, bị bắt nạt quen rồi nên cô ta vẫn không tin Tô Thanh Mi bỗng dưng lại trở nên lạnh lùng sắt đá như thế.
Chắc chắn là do bố mẹ vừa mới làm chuyện gì đó khiến cô phát hiện, cộng thêm việc thấy Lý Tuyên đối xử tốt với mình nên ghen tuông thôi. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play