Ba người khó khăn đi từng bước khó nhọc, cố gắng men theo con đường xuống núi. Khi chỉ còn cách chân núi không xa, vì quá nôn nóng, Cố Vân Chu sơ ý trượt chân, cả người loạng choạng ngã về phía trước.
Chỉ trong chớp mắt, Tô Thanh Mi vẫn luôn theo sát ngay phía sau, phản ứng cực nhanh. Cô lập tức đưa tay túm lấy cơ thể Cố Vân Chu đang nghiêng ngả vì trượt chân, kịp thời ngăn cản một tai nạn nghiêm trọng có thể xảy ra.
“Trời ơi, sợ chết mất thôi! Tiểu Mi à, may mà có cháu ra tay kịp lúc, nếu không thì ông già này e là phải bỏ xác ở đây rồi!”
Cố Vân Chu vẫn chưa hoàn hồn, đưa tay vỗ nhẹ ngực, liên tục cảm ơn Tô Thanh Mi.
Ông cũng không hề nói quá lời. Vì muốn tranh thủ thời gian, ba người đã cố tình chọn một con đường nhỏ khá hoang vắng và dốc để xuống núi nhanh hơn. Nhưng bên phải con đường này lại là vực sâu thăm thẳm. Nếu thật sự ngã xuống đó, hậu quả không chỉ đơn giãn là gãy xương, mà rất có thể là mất mạng.
Gương mặt vốn đã trắng trẻo của Vương Tư Điềm lúc này lại càng thêm tái nhợt. Trái tim cô bé vẫn còn đập thình thịch vì sợ. Sau khi cố trấn tĩnh lại một chút, cô bé dũng cảm bước tới, nắm chặt vạt áo của Cố Vân Chu, như thể chỉ có vậy mới giúp bản thân an tâm hơn, sợ rằng người đàn ông to lớn trước mặt sẽ lại vô tình bị ngã.
Cố Vân Chu cúi đầu nhìn cô bé hiểu chuyện đến đáng thương, lòng ông không khỏi dâng lên một cảm giác ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT