Hạc Đại Sơn cau mày, không kiên nhẫn nổi nữa, liền cắt ngang lời Trương Quế Hoa, nói thẳng:
“Được rồi, đừng cãi nữa! Hai người đều có lỗi cả! Thế này đi, từ giờ cho đến khi vụ thu hoạch xong, trước khi vào đông, công việc xúc phân sẽ giao hết cho hai người!”
Nói xong, ông lập tức quay đầu bỏ đi, bộ dạng vô cùng vội vã. Thật sự ông không thể chịu nổi mùi hôi nồng nặc xung quanh, cũng chẳng muốn phí thời gian đứng đây nghe mấy người đàn bà lôi nhau ra cãi vã.
Mấy người dân xung quanh chứng kiến cảnh này cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Trên quần áo họ vẫn còn dính những vết bẩn loang lổ màu vàng, ai nấy đều trông thảm hại chẳng kém gì hai người vừa ngoi lên từ hố phân.
Chẳng mấy chốc, thấy hết chuyện vui để hóng, mọi người lại lục tục quay về làm việc, tiếp tục công việc đang dang dở của mình.
Trên người Trương Quế Hoa tuy không bị dính nhiều như Trần Kiều Kiều, nhưng mùi hôi vẫn khiến chị ta thấy buồn nôn. Nhìn xung quanh không còn ai, chị ta vội chạy về nhà, định lấy nước rửa sạch đống dơ dáy trên người.
Còn Trần Kiều Kiều thì không may mắn như vậy. Với bộ dạng bốc mùi này, khu tập thể thanh niên trí thức chắc chắn sẽ không cho cô vào tắm rửa. Không còn cách nào khác, cô đành phải lết ra bờ sông để tắm. Dù sao thì người cũng đã nhếch nhác tới mức này rồi, còn sợ gì ánh nhìn của người khác nữa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT