“Sao các cháu dám đến vào ban ngày thế này, không sợ người ta nhìn thấy rồi nói ra nói vào à?” Thư Thiên Khải giả vờ trách yêu, giọng điệu có phần nghiêm khắc nhưng trong lòng thì vui mừng khôn xiết. Ông nhanh chóng ra đón hai cô cháu gái.
“Ông ơi, bọn cháu vừa lên núi, bắt được hai con gà rừng. Bọn cháu muốn mang một con đến cho ông và ông Cố ăn cùng.” Tô Thanh Mi vừa nói vừa đặt chiếc giỏ sau lưng xuống đất, lấy ra một con gà rừng đưa cho Thư Thiên Khải.
Giờ này công việc chăn bò đã xong, cỏ cũng đã thái xong nên hai ông lão thường vào nhà nghỉ ngơi. Nghe thấy tiếng hai chị em, cả hai liền cười rạng rỡ. Đặc biệt là Cố Vân Chu, vừa thấy hai cô bé liền vui vẻ bật dậy khỏi giường.
“Hai cô bé lại đến nữa à? Đồ ăn mấy hôm trước các cháu mang tới ông còn chưa dùng hết, nghe lời ông đi, con gà này mang về nhà mà ăn.” Cố Vân Chu lên tiếng, ông không muốn làm gánh nặng cho cuộc sống của hai chị em, lần nào đến cũng mang theo đồ.
“Ông Cố ơi, chị cháu bắt được hẳn hai con đấy. Hôm nay nhất định phải ăn mừng một chút. Con gà này để ông và ông ngoại tối nay hầm ăn nhé.” Tô Thanh Ngọc vừa nói vừa ngẩng khuôn mặt nhỏ xinh lên, cười tít mắt với ông.
“Ồ? Có chuyện vui gì mà lại ăn mừng to thế?” Thư Thiên Khải nghe giọng cô cháu gái thì đầy hứng thú, liền hỏi ngay.
“Để cháu kể cho ông nghe, hôm nay có một cô trí thức tên là Lâm Vân Thanh đang tạm ở nhà cháu, bị mất một kiện hàng. Nhưng chị cháu đã giúp tìm lại được. Chị cháu lợi hại lắm đó!” Tô Thanh Ngọc vừa kể, tính nói nhiều đã trỗi dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT