“Vậy thì làm phiền chú rồi.” Lâm Vân Thanh cảm ơn chân thành.
“Không có gì đâu. Các cô là thanh niên trí thức, bỏ quê hương đến đây giúp chúng tôi xây dựng nông thôn mới, đội Thanh Sơn chúng tôi có hỗ trợ một chút cũng là điều nên làm. À đúng rồi, Trí thức Lâm, tôi dự định gọi sáu bảy người trong thôn đến giúp cô xây nhà, nhưng cơm trưa của họ thì cô phải lo liệu một chút nhé.” Hạc Đại Sơn nói thêm.
“Chuyện này… hơi khó đấy.” Lâm Vân Thanh nhíu mày, vẻ khó xử. Một mình cô làm sao lo cơm nước cho nhiều người như vậy, mà thật ra cô còn chẳng biết nấu ăn nữa là!
“Không sao đâu, buổi trưa tôi có thể quay về nấu giúp cô.” Tô Thanh Ngọc nhanh nhẹn lên tiếng. Dù sao thì công việc của chị em cô giờ cũng chỉ là lên núi đi dạo một vòng vào buổi sáng, thời gian còn lại cũng khá rảnh.
“Vậy thì tốt quá! Thanh Ngọc, cô giúp tôi nhiều lắm đó. Cứ dùng lương thực của tôi là được rồi, còn có cả thịt heo rừng chia hôm qua nữa, cô cứ thoải mái dùng, đừng tiếc làm gì.” Lâm Vân Thanh nói với vẻ cảm kích và nghiêm túc.
“Tôi biết rồi, cô khỏi phải lo nữa.” Tô Thanh Ngọc mỉm cười đáp lại.
Lâm Vân Thanh cảm động vì sự quan tâm và giúp đỡ chân thành của hai chị em họ, vẻ kiêu kỳ ngày thường giờ cũng không còn nữa, thay vào đó là sự thân thiết và ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play