Bạch Cẩm đi ra khỏi Thái Thanh Cung, nhìn núi non Côn Luân sừng sững, trong lòng khó mà bình tĩnh được. Hắn đã nỗ lực lâu như vậy, kết quả vẫn là công dã tràng, quả nhiên có một số việc không phải cứ nỗ lực là có thể làm được!
Nếu sau này nhất định phải xé rách mặt đường ai nấy đi thì chi bằng hiện tại dưới tình huống vẫn còn hòa thuận thì cắt đứt tình bạn bè, cũng coi như là chia tay trong hòa bình!
Dưới chân Bạch Cẩm cưỡi mây bay đến Thượng Thanh Phong, giờ phút này đã đưa ra quyết định, trong lòng vô cùng bình tĩnh.
Bạch Cẩm dừng ở trên Thượng Thanh Phong, chắp tay hành lễ với Thượng Thanh Cung nói: “Đệ tử cầu kiến sư phụ!”
Một tiểu đạo đồng Linh Tú từ cửa nhỏ bên cạnh đi ra từ trong, chắp tay thi lễ nói: “Sư huynh, lão gia đã bế quan, lão gia nói việc Tiệt Giáo giao cho huynh và Đa Bảo sư huynh toàn quyền xử lý.”
Bạch Cẩm sửa sang lại đạo bào một chút, trịnh trọng quỳ xuống bái lạy nói: “Đệ tử, cầu kiến sư phụ!”
Trong lúc nhất thờ, tiểu đạo đồng có chút luống cuống chân tay, hiện tại nên làm gì bây giờ? Lão gia cũng chưa nói! Ta có cần quỳ xuống bái lạy lại với sư huynh luôn hay không đây?
Sau một lát, đại môn Thượng Thanh Cung chậm rãi mở ra, một giọng nói nghiêm nghị từ trong đó truyền ra: “Vào đi!”
Bạch Cẩm đứng dậy, vỗ tro bụi trên người mình, đi vào bên trong cung, đại môn đóng lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT