Trên chủ vị trong cung điện, Thông Thiên bật cười tự nói: “Chỉ nói mấy câu với Bạch Cẩm mà tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều. Khoảng cách sinh ra cái đẹp cũng có chút đạo lý. "
Thông Thiên tùy ý vung tay lên, một đại lục thu nhỏ đã xuất hiện trước mặt hắn, một ngọn Sơn Phong nguy nga sừng sững ở trung tâm đại lục, không khác hồng hoang một chút nào.
Thông Thiên vô cùng hứng thú nhìn vào hư ảnh của đại lục, hắn nên chọn nơi đâu để đặt đạo tràng? Ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào Bất Chu Sơn rồi khẽ lắc đầu, nơi này dây dưa nhân quả, không tốt!
Ánh mắt hắn lại nhìn đến đầm lầy, sơn lâm rậm rạp phía Bắc. Tuy có sản vật phong phú nhưng không có tiên gia ý cảnh, không tốt!
Sau đó hắn lại dời mắt xuống bình nguyên phía Nam, đây chính là nơi sinh linh không ngừng sinh sôi nảy nở nhưng lại bất lợi cho việc trấn áp khí vận Tiệt Giáo.
Cuối cùng, Thông Thiên dời tầm mắt ra hải ngoại, đột nhiên con ngươi sáng bừng lên, trong biển có đảo, có thể bày bố đại trận.
...
Bên ngoài, Bạch Cẩm dùng pháp lực của bản thân khôi phục sạch sẽ lại, lúc này mới bay đến Ngọc Thanh Phong rồi đáp xuống đỉnh Ngọc Thanh.
Một âm thanh bất thiện đột nhiên vang lên: "Sư huynh, ngươi tới đây tố cáo sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play