Sáng ngày hôm sau, Bạch Cẩm mới đi ra từ trong cung điện của chính mình.
“Không hay rồi! Sư huynh, không hay rồi!” Một giọng nói hốt hoảng từ xa vọng đến.
Trái tim Bạch Cẩm run rẩy, trong lòng dâng lên một cảm giác không ổn. Mẹ nó! Lại làm sao vậy chứ? Không ngừng chút được hả?
Một đám mây bay đến, Thạch Cơ đứng trên đám mây, sốt ruột nói: “Sư huynh, Vân Trung Tử nói Trường Nhĩ Định Quang Tiên ăn vụng thỏ của hắn.”
Bạch Cẩm bực bội nói: “Vốn dĩ Trường Nhĩ Định Quang Tiên chính là thỏ yêu, sao hắn có thể ăn vụng thịt thỏ? Vân Trung Tử có phải xem chúng ta ngu hết rồi?”
Rầm! Hơi thở mạnh mẽ dâng lên từ dưới chân núi.
Một tiếng gầm vang lên: “Vân Trung Tử, đừng chạy!”
“Hiểu lầm! Đạo hữu, đây đều là hiểu lầm!” Một bóng người xẹt qua không trung, hốt hoảng chạy tới Ngọc Thanh Phong.
Thạch Cơ chần chờ hỏi: “Sư huynh, hình như Vân Trung Tử đánh không lại Trường Nhĩ Định Quang Tiên! Bây giờ phải làm sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT