Trên bờ, Hoắc Dư chống một cây dù giấy, lặng lẽ đứng nơi đó.
Không ai biết hắn đã đứng bao lâu. Chỉ thấy trên vai hắn, vạt áo bị mưa làm ướt một khoảng lớn, sắc lam nhạt nguyên bản tinh khiết nay lại mang theo mấy phần âm trầm, cô tịch.
Lục Hàm Thanh thấy nàng đột ngột ngẩn người, không khỏi đưa mắt nhìn theo tầm mắt nàng. Đợi đến khi thấy rõ người đứng trên bờ là ai, ánh mắt hắn lập tức trầm xuống, con ngươi khẽ híp lại.
Hắn thu hồi ánh nhìn, ngẩng đầu, đầy nghi hoặc nhìn về phía Trần Viện, khẽ hỏi:
“Công chúa?”
Trần Viện khó khăn lắm mới hoàn hồn, song ánh mắt vẫn không rời khỏi bờ vai ướt đẫm kia của Hoắc Dư. Trong lòng không hiểu sao sinh ra chút bực bội, nàng buột miệng nói:
“Không có gì. Mưa càng lúc càng lớn, hàm sáng liền sớm chút hồi phủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play