Phía bên kia, trên sườn núi.

Do căn biệt th n vùng ngoi ô hoang vắng, đường núi gp ghnh d khiến lp xe b ca rách, nên cảnh sát đỗ xe cách đó một quãng khá xa. Điều này khiến h phải đi bộ một đoạn đưng dài sau khi ri khi cánh ca kia mi v ti xe.

“… Tôi không mun quay lại đây thêm lần nào na.” Viên cnh sát thp lùn cui cùng cũng không nhịn được mà hít một hơi sâu, rồi nói. “Anh có nhìn thy mt hn không?”

Va nói, gã va ch vào nhãn cu ca mình.

Tuy người Hoa thường được miêu tả là tóc đen mắt đen, nhưng màu mắt đen đc mt màu li cc k hiếm, phn ln ch là nâu sm mà thôi. Nhưng tròng mt ca Du T Du li hoàn toàn phù hp với định nghĩa thuần đen ấy, tựa như vực thẳm không đáy. Đáng sợ hơn cả là, khi chm phi ánh mt ca hắn, gã dường như thấy được một tia đỏ máu ln khuất nơi sâu nhất trong đôi mắt đối phương.

Th sắc đỏ qu d, không th gi tên y khiến gã cảnh sát lùn chỉ dám lướt qua ri di đi trong chp mt, tuyệt không dám đối diện lâu hơn.

Chính vì ni s hãi không rõ nguyên do y, h mi có th nhn nhịn trước thái độ h hng, thiếu hợp tác đến cực điểm ca Du T Du.

Viên cảnh sát cao hơn lắc đầu, trm ngâm nói: “Tôi ch thy hn khác hn nhng nghi phạm trước kia chúng ta tng gp. Anh tng thy k tình nghi nào… hoặc nói đúng hơn, người liên quan ti mt v án mng, li có phứng kỳ quái như vậy chưa? Như thể... hn chẳng quan tâm chút nào đến chuyện có người đã chết vy.”

Hoàn toàn không có năng lực đồng cm, cũng chng có lòng trn, thm chí còn khinh thường vic che giấu điều đó.

Nếu k giết người hàng loạt có đặc điểm gì đc bit, thì Du T Du chc chn phù hp hoàn ho vi bn mô t ti phm.

"Anh nghĩ hn là hung th sao?"

"Hn chc là không phi." Viên cnh sát cao gy do d nói, "Ch là… cm thy hn biết hết mi chuyn."

Thm chí gã ta còn có mo giác, rằng khi đối phương nhìn vào mắt gã ta, hắn đã khuấy đảo trí óc ca gã, nhìn thu nhng điều gã không mun tha nhn.

"... Tôi cũng nghĩ hn không phi hung th."

Tuy khiến người ta cm thấy khác thường, nhưng hành vi của Du T Du cho thy hắn căn bản chng thèm nói di. Giống như nếu hn làm chuyn xu, thì cũng không cn che giu. Bi vì h thm chí s không nghi ng hn, hoặc nói đúng hơn, hắn không cho rng giết người là chuyn gì quá ghê gm.

Nghĩ đến đây, hai viên cảnh sát không khi rùng mình.

S im lng lan ra giữa hai người, rng cây b gió thi kh phát ra tiếng xào xc, hoàng hôn đã bắt đầu buông xung, tựa như một luồng thánh quang rơi vào vực sâu, ánh cam đỏ mê hoc rọi lên hai bóng người đơn độc, nhưng lại mang đến mt cm giác rn rợn đau nhức khó hiu.

Căn biệt th nm gia vùng hoang dã này ni tiếng lng lẫy, nghe nói đã có năm đời ch nhân chết tại đây, mà cái chết ca mỗi người đều mơ hồ không rõ nguyên nhân, tựa như bị dã thú tn công, thi th không toàn vẹn, đã tr thành v án liên hoàn có tiếng trong hồ sơ. Thế nhưng hiện ti, Du T Du lại đang sống trong đó.

Không biết vì sao, trong lòng hai người đồng thi dâng lên mt d cm: nhất định phi làm theo li Du Tử Du nói — không đượ lại nơi này.

Lập tức không nói thêm li nào, họ đi bộ sut gn na tiếng mi tới được chỗ đỗ xe, nhưng lại phát hin lốp xe đã bị ai đó dùng vật sc nhn rch thng.

Biến c này khiến cả hai đều kinh ngc.

Viên cnh sát cao gy ngi xm xung kim tra tình hình lp xe, ch có th tìm được mt ít mnh v mép lốp, nhưng khi  ta nhíu mày nhặt lên xem k thì li phát hiện đó là một mu móng tay đứt, dính máu… Móng tay có th rch thng lp xe sao? Chuyn gì đang xảy ra vy?

Chưa nói đến chuyn vì sao li là móng tay,  một nơi hẻo lánh thế này, trò đùa cố tình rch lốp xe dường như chẳng có ý nghĩa gì.

… Cứ như là, có thứ gì đó không muốn h ri khỏi đây.

"Hn va ri nói gì?"

"Nói rng chúng ta nhất định phi ri khỏi đây trước lúc hoàng hôn."

Không khí li mt ln nữa rơi vào tĩnh lặng, bầu không khí căng như dây đàn.

Viên cnh sát lùn như b vp phi mt hòn đá, muốn phá tan sự đình trệ này, thế là gã vắt hết óc chuyn chủ đề: "Ừm… đúng rồi, hn là nhiếảnh gia đúng không? Tôi nghĩ có lẽ do ngh nghip nên mi to cảm giác như vậy, hn cũng khá ni tiếng, hình như tên là Tử…"

"Gì cơ? Hai người đang nói đến thy T D à?"

Mt ging nói nghi hoặc vang lên sau lưng họ.

Cnh sát lùn git ny mình, lp tức quay đầu li, lin thy một gương mặt xa l khó hiểu — chính là người trợ lý ca nhiếnh gia, Tiểu Trương.

Tiểu Trương nhìn qua vai h, thy bánh xe đã n tung, kh” mt tiếng, ri gãi gãi má, nói: “Không sao đâu, hai người có th ngi xe tôi về trước, còn chuyn này thì để sau tính, tìm người đến kéo xe v.”

"Không th sa ngay tại đây sao?" Bn h vn còn lp d phòng.

Tiểu Trương liếc nhìn sc tri, mt trời đã ln mt na xuống dưới đường chân tri, bèn thu li ánh mt, cân nhc nói: "Mc dù tôi biết nói thế này nghe hơi kỳ quặc... nhưng mà, lời thy T Dạ nhà chúng tôi đã nói, tt nhất là đừng làm trái."

T giọng điệu, có th nghe ra anh ta rt có cm xúc vi chuyn này.

Va nói, Tiểu Trương vừa đi vòng qua hai viên cnh sát, tiến ti ch xe mình, nhưng ngay khi vừa cúi xung, cả người lin khng li.

"Sao thế?"

"Lp xe tôi cũng n rồi." Anh ta cười khan mt tiếng, vô thc lm bm: "Tr, qu mi biết s xy ra chuyn gì, tiêu tht ri."

Cnh sát: "..."

Ba người nhìn chm chm vào chiếc lp xe b n không rõ nguyên nhân, không ai nói nên li.

Cui cùng, vn là viên cnh sát cao gy phá v bầu không khí đình trệ đó,  hỏi: "Sao trước đó anh lại nói như vậy?"

"Nói gì cơ?" Tiểu Trương còn đang nhìn lp xe, khng li.

"Rng tt nhất là đừng làm trái li hn."

Nghe vy, Tiểu Trương thở dài một hơi, hồi tưởng li chuyn cũ, vn còn chút hong ht nói: "Khong nửa tháng trước, tôi mi chuyn vào một căn hộ, thy T D lạnh lùng bảo tôi phi dn ra trong vòng ba ngày, lúc đó tôi bận quá nên quên mt... kết qu là... ti ngày thứ ba tôi đã phi gp cnh sát."

"Có ý gì?"

"Trong căn hộ từng có người bị sát hại rồi giấu xác trong bc tường." Tiểu Trương n mt nụ cười gưng go, ánh mắt dao động không yên "Trước đó tôi còn thc mc ti sao giá thuê li thấp như vậy, mãi đến sau đó mới hiu lý do. Nhưng điều k quái là, cái xác kia lại có tư thế như đang cố bò ra ngoài, c có cm giác… nếu để thêm mt ngày na… nó s từ trong tường chui ra."

"Lúc đó là thầy T D báo cnh sát, chc là anh ấy đã đoán được tôi s quên chuyện đó."

Tuy không nh ni vì sao lúc đó Du T Du li xut hiở đó, nhưng tóm lại, khi cảnh sát đến, hắn đang khoanh tay tựa vào khung ca quan sát tt c. Còn Tiểu Trương thì dù có c gng thế nào cũng không nhớ được trước đó đã xy ra chuyn gì, đành từ b vic truy xét.

"..."

Một cơn gió lạnh thi qua, khiến lưng cả bn nổi hết da gà, trong ánh tà dương nhạt nhòa, từng người đều cm thy cái lnh thấu xương len lỏi vào da tht.

Bu không khí bng tr nên lặng như tờ.

"... Các anh có tin là có… my thứ đó thật không…" Tiểu Trương đột nhiên ct tiếng, anh ta h ging, nut khan mt cái, mt nhìn chm chm vào một điểm nào đó, toàn thân tr nên cng ngc.

"Sao li đột nhiên hi thế?"

Tiểu Trương không trả li.

Bi vì ngay lúc này, anh ta thy rõ ràng, có mt lọn tóc đen dài mềm mi thõng xung từ gm xe. Nó óng mượt, đen nhánh và trơn ướt đến dị thường, như thể có thể tưởng tượng ra được mùi thơm quái dị s sộc lên khi đến gn chóp mũi, còn mấy ngón tay sưng lên trắng đến nht nhạt thì đang gõ nh lên vành bánh xe.

Mái tóc đen kia đen một cách thun túy đến đáng sợ, tựa như đã bị ngâm lâu trong nước, nh tng git cht lỏng đen ngòm, ướt đẫm và dính nhp.

Tiểu Trương từng nghe nói, cơ thể con người là cấu trúc giàu đạm, vì vậy khi phân hy s sinh ra mùi hôi thối đến mc khiến đầu óc choáng váng, thứ mùi đó một khi đã ngi qua, cả đời chắc chắn không quên được. Mà anh ta vn còn nh rt rõ mùi hôi tanh như cá sống mc ra nhiu ngày, ta ra t thi th trong bức tường căn hộ hôm đó lúc bị khiêng ra ngoài.

Mà giờ, cái bóng đen đó… đang tiến li gn anh ta.

Trước mt anh ta bắt đầu ti sm, c hng khô khốc, đầu óc hoàn toàn không th lý gii ni nhng gì đang diễn ra trước mắt.

Ánh hoàng hôn lnh lẽo rơi trên vai Tiểu Trương, khoảnh khc y, anh ta hoàn toàn không th nhn thức được bn thân là ai, hai viên cảnh sát kia cũng quên mt vì sao mình lại đứng ở đây, trong đầu ch còn sót li mt ý niệm mơ hồ: Rõ ràng… mt tri vẫn chưa lặn cơ mà...

"..."

Đột nhiên, lung không khí tĩnh mch bắt đầu dao động, ch thy một bóng người mơ hồ lướt qua vai ba người, mang theo mt trn gió lnh lo rợn người. Mùi hương kỳ dị nơi chóp mũi cũng theo đó mà biến mt.

Người nọ vừa khẽ nhấc chân, bóng đen sắc đồng toàn thân lin run rẩy, lập tức bị một cú đá tàn nhẫn hất văng, lăn lông lốc mấy vòng trên mặt đất. Tiếng thét chói tai vang lên xé rách không gian tĩnh mịch. Bóng người phá vỡ bkhông khí ngưng đọng, khẽ "chậc" một tiếng"Ta cho phép ngươi ra ngoài trước khi mt tri ln sao?"

Tiểu Trương hoàn hồn li, gần như trợn tròn mt nhìn bóng dáng quen thuc kia.

"Thy T D...?!"

Phát hin ra ánh mt ca anh ta, Du T Du kh nhíu mày, ri bỗng giơ tay lên, búng một cái.

"Bch."

Phía sau hắn, đám người kia đng lot ngt lịm, phn gáy đập mnh xuống đất.

Nghe thấy động tĩnh t Tiểu Trương và những người khác, Du T Du không hề quay đầu li, ánh mt sâu thẳm quét qua đám tóc kia, mặt không biu cm gim lên những ngón tay đang phồng rp đang c gng rt li, ri trc tiếp dùng lc, dn dn nghin nát chúng. Dù cht lng màu đen bắn tung tóe, gương mặt tinh xo ca hắn cũng không hề dao động, cứ như thể hành động trng pht tàn nhn này chng phi do hắn làm ra.

Sinh vt quái dị ẩn dưới gm xe liên tc giãy da, tiếng thét sắc bén đến mức như muốn xé rách màng nhĩ người nghe, giống như tiếng gào thm thiết ca Hải yêu trong truyn thuyết, máu bắt đầu rn ra t tai ca những người đang bất tnh, t chi co git trong vô thức, nhưng Du T Du li hoàn toàn không bị ảnh hưởng, ging hắn âm trm vang lên.

"Ta không thích có k không nghe li, cũng không thích có ai đó hành động khi chưa được ta cho phép."

"..."

"—— Gi thì, cút v ch của ngươi đi."

... 

Đến khi Tiểu Trương tỉnh li ln na, phát hin mình đang ngồ ghế ph trên mt chiếc xe, sau gáy đau như nổ tung. Còn chưa kịp với tay ra sau để s xem chuyn gì đã xy ra, thì đã nghe tiếng tt máy xe.

Anh ta phát ra mt tiếng rên r, ánh mt vô thc liếc sang bên cnh.

Góc nghiêng lạnh lùng của Du T Du đối diện anh ta, dù dưới ánh đèn đường đêm vẫn hin lên v tinh xo ni bật như thế, khiến Tiểu Trương cảm thấy đầu óc ri bi, do d hi: “ thầy Tử Dạ …? Sao anh lở đây?”

Mt vài ký c chm rãi tràn về trong đầu anh ta, trước đó anh ta đi gp Du Tử Du… nhưng li có mt khong trống trong quá trình đó, như bị màn sương che phủ, dù thế nào cũng không th nhớ ra được. Tiểu Trương cố gắng đào sâu những cảnh đó trong trí nhớ, nhưng không thu hoch được gì.

Khi anh ta còn đang bối ri, ngón tay của Du T Du gõ nhịp nhàng trên vô lăng.

“À đúng rồi, hai v cảnh sát đó đâu rồi?” Tiểu Trương bỏ ý đnh nh li nhng ký c thiếu sót, anh ta bt dy, lo lng nhìn quanh, “Tôi nh là…”

“Bn h tnh dy sớm hơn cậu, đi rồi.”

“Vy à.” Tiểu Trương cứ cảm thấy có điều gì đó không đúng, lẩm bm, “Tht sao…”

Du Tử Du quay đầu nhìn anh ta, trong bóng ti, một tia sáng đỏ lóe lên trong ánh mt, mang đến cho anh ta cm giác lnh lẽo như loài rắn, anh ta rt st ruột, điều mà bt cứ người có mắt đều nhn ra.

“Nhìn tôi.”

Tiểu Trương trong lòng cht căng thẳng, tiếp đó, anh ta không có cách nào khống chế t chi ca mình, mơ màng ngẩng đầu nhìn v phía Du T Du. Thn trí trong mt anh ta dn tan rã, linh hồn như đang trôi nổi gia không trung, ch thấy trước mắt hai ánh sáng đỏ hút hồn đó.

“Lp xe ca cu thì vn tt, nên mới để cảnh sát đi nhờ xe cu. Gi cậu đã v nhà rồi, trước đó chẳng có chuyn gì xảy ra, đừng c tìm hiu lý do na.” Ging nói bình thn.

“...”

Tiểu Trương chậm rãi gật đầu, ri mang v mặt như đang mơ màng mở ca xe, vô tri vô giác bước ra đường, nhng ký ức kia b sc mnh siêu nhiên xóa sch hoàn toàn.

Cảnh tượng này như thế đã xảy ra hơn mười my ln, gần đây Du Tử Du thường xuyên xóa trí nhớ đối phương. Tt c là vì nhng chuyn k quái này ngày càng ph biến, đến mc không th che giấu được na.

Quá phin phc.

Du T Du không chút cm xúc di tm mt, vut nh hc mt ca mình.

K t khi tin tc “Ghen t” xuất hiện lan ra, mọi người đều đoán già đoán non về vị đại nhân kia —— cũng tức là hắn, có xut hin hay không. Con quái vt bị trói buộc dưới đất khi nãy bí quá hóa liều định nhập vào con người để thoát khi ngôi nhà ma này, đi tìm du vết của hn, nhưng nó chẳng biết rng Du T Du chính là mc tiêu nó cn tìm.

Tt c quái vật đều tr nên hn lon, nếu không có gì bt ng, hiện tượng siêu nhiên s xut hin ngày càng nhiều hơn.

Trong nhất thời, dường như tất c quy tắc đu ri lon —— ví dụ như vụ án gần đây khiến hắn b nghi ng, cô gái b giết thương tâm trở thành quái vt báo thù, Du T Du dám cam đoan đây không phải là vụ đầu tiên, cũng không phi là cui cùng.

Có vẻ như...

Khi quái vt xut hiện nhiu hơn, trò chơi cũng sắp lan ra thế gii thực. Nhưng vì có chuyên ngành đặc bit chuyên ph trách các vụ như thế này, có lẽ đây là dấu hiu hai bên sắp đối đầu.

Nhưng chuyện đó liên quan gì đến hắn?

Du T Du thờ ơ nghĩ, nổ máy xe ln na, gi hắn phải đi dự tic ri.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play