Uyên Ương Lâu không chỉ nổi tiếng về đồ ăn ngon, mà tầng cao nhất còn có phòng nghỉ dành cho khách quý. Phòng có suối linh khí, rất thích hợp cho tu sĩ điều tức linh lực, bồi bổ kinh mạch—phải nói là tiện nghi mười phần.
Nguyễn Sương Bạch đặc biệt thích đồ ăn ở đây, nên hai người đã ở lại vài ngày, mãi đến ngày thứ năm mới chuẩn bị rời đi.
Trong khoảng thời gian này, Nguyễn Sương Bạch ăn no ngủ kỹ, ngủ no lại ăn tiếp, sống như ông hoàng. Bùi Mộng Hồi thì trái lại, suốt ngày ở trong phòng nghiên cứu phương thuốc, nấu dược, luyện đan. Sau mấy ngày điều chế tỉ mỉ, cuối cùng cũng điều chế thành công giải dược chữa mất trí nhớ.
Chỉ là mùi thuốc... thật sự quá thảm. Nguyễn Sương Bạch vừa ngửi đã cuộn người lại, sống chết không chịu uống.
“Ta muốn ăn mứt trái cây a .” Nguyễn Sương Bạch tội nghiệp năn nỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT