--
Hoàng hôn buông xuống, ánh tà dương xuyên qua kẽ lá, chiếu lên lá bồ đề, in thành từng mảng bóng cắt mềm mại.
Thật ra Nguyễn Sương Bạch có hơi sợ độ cao, nhưng vì không muốn để Bùi Mộng Hồi kéo cậu lại, nên vẫn cố tỏ ra nhẹ nhàng. Chỉ có bàn tay đang nắm chặt đai lưng của đối phương mới tiết lộ sự bất an trong lòng.
Trên con đường leo lên, Nguyễn Sương Bạch cứ ôm chặt lấy eo Bùi Mộng Hồi, nghiêng tai áp sát ngực người kia, lắng nghe từng nhịp tim trầm ổn, không hiểu sao trong lòng lại thấy bình yên hơn hẳn.
Càng lên cao, linh khí và áp lực càng trở nên nặng nề, Bùi Mộng Hồi âm thầm niệm chú để bảo vệ Nguyễn Sương Bạch. Khi phát hiện đối phương lặng im bất thường, hắn tạm dừng lại trên một chiếc lá bồ đề khổng lồ để nghỉ chân.
Mặt lá mềm mại, Nguyễn Sương Bạch không rõ lý do, nghĩ rằng Bùi Mộng Hồi mệt nên ngoan ngoãn nói:
“Chúng ta nghỉ chút rồi đi tiếp cũng được, đừng gấp gáp quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT