--
Nguyễn Sương Bạch xấu hổ đến mức cả người – kể cả lớp lông thỏ – đều đỏ bừng.
Cậu hốt hoảng nhảy khỏi vạt áo của Bùi Mộng Hồi, nhưng kết quả lại chúi đầu ngay giữa hai đầu gối người kia. Loạng choạng bò dậy, ngẩng mặt lên thì đập ngay vào đôi mắt sâu thẳm đang cười như không cười.
Quá mất mặt!
Tuy không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng với sự hiểu biết về bản thân, cậu đoán chắc mình ngủ quên rồi theo bản năng tìm đến nguồn ấm. Nói cách khác… chính cậu chủ động cọ vào người Bùi Mộng Hồi, còn tự động chui vào lòng hắn…
Tình thế đã thế, chỉ còn cách phản công. Nguyễn Sương Bạch dựng tai lên, nghiêm mặt:
“Ai cho ngươi tự tiện ôm ta hả?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT