Doãn Văn nhìn thấy phản ứng của chị thì rất vừa lòng, cậu cợt nhả nói: “Hề hề, chị không thể ngờ được đi?”
“Với ai?” Diệp Tuệ dù có thế nào đi nữa cũng thật không ngờ Doãn Võ sẽ yêu đương, cô cảm thấy dù cho muốn yêu sớm, hẳn cũng sẽ là Doãn Văn, mà không phải là Doãn Võ vẫn luôn nghe lời có hiểu biết, điều này làm cho Diệp Tuệ bắt đầu thức tỉnh chính mình, có phải cô quan tâm Doãn Võ quá ít hay không, đến nỗi đều chẳng chú ý đến tư tưởng biến hóa của thằng bé.
Trên mặt Doãn Văn lộ ra thần sắc hài hước: “Là cái cô bạn hạng hai trong cuộc thi tổng kết lớp em, tên Khâu Nghiên Lệ. Không phải em nói, ánh mắt Tiểu Võ rất có vấn đề, cô bạn kia là ủy viên học tập lớp bọn em, đối với ai cũng hung dữ. Chả biết Tiểu Võ coi trọng cô nàng kia điểm nào.”
“Việc này là thật hay giả? Em nghe chính miệng Tiểu Võ nói, hay là em thấy hai đứa bọn nó ở cùng nhau?” Diệp Tuệ biết con trai tuổi này yêu ồn ào nhất, có đôi khi con trai con gái vốn cũng chẳng có quan hệ gì, kết quả lại bị la ó ở cùng nhau, có khả năng đã bị ồn ào ra vấn đề rồi đây.
Doãn Văn nói: “Bạn trong lớp đều biết, bọn nó còn hỏi thăm em nè. Nhưng mà em hỏi Tiểu Võ, nó chết không thừa nhận.”
“Vậy chưa hẳn là thật. Em đừng có đi theo ồn ào bậy, mấy đứa là anh em song sinh, vốn nên tín nhiệm nhau không chuyện gì không nói, đừng có bởi vì chút chuyện này mà quậy cho xa lạ.” Diệp Tuệ nói.
Doãn Văn đưa tay gãi gãi má, nói: “Em thấy trong cặp sách của Tiểu Võ có thư Khâu Nghiên Lệ viết cho nó, có điều không thấy được nội dung.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT