*: Đây là năm 2000.
Năm Thiên Hi, Bắc Kinh.
Chuyến bay từ Nam Tinh đến Bắc Kinh an toàn đáp xuống sân bay Bắc Kinh, Diệp Tuệ đeo kính râm đi ra từ cabin, hít thở một ngụm không khí tươi mát, tươi cười rạng rỡ: “Vận khí không tồi, thế mà không có sương mù, trời còn xanh như vậy.” Tuy mới quốc khánh, nhưng Bắc Kinh đã có thể cảm nhận được ý thu nồng đậm, trời cao mây nhạt, gió thu thoải mái, lá bạch dương và bạch quả đều đã ố vàng, so sánh với Nam Tinh nóng bức xanh um thì hoàn toàn là hai thế giới.
Phía sau cô có hai cô cậu thiếu niên mặc áo ngắn tay quần lửng ra khỏi cabin, Ngụy Chung Linh sảng khoái nhanh nhẹn: “Mẹ, thật mát mẻ, Bắc Kinh lạnh hơn nhà chúng ta nhiều.”
Diệp Tuệ vừa xuống cầu thang vừa nói: “Nếu lạnh thì mặc áo sơ mi vào. Dục Mẫn, quần áo ở trong cặp con nhỉ?”
Ngụy Dục Mẫn 12 tuổi dáng vóc còn cao hơn cả mẹ, mi thanh mục tú, môi hồng răng trắng, rất giống ba, là một thiếu niên cực kỳ anh tuấn, cậu chàng không thích nói chuyện, chỉ là ngắn gọn mà đáp một câu: “Xuống rồi lấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play