Trở lại trường học, Diệp Tuệ lại thu được thơ tình của Du Thiên Hành, lần này Diệp Tuệ không mở ra xem, nói: “Về sau cậu phải đi tìm linh cảm khác rồi.”
Du Thiên Hành chớp mắt một chút, nói: “Anh cảnh sát hôm đó?”
Diệp Tuệ cười với anh ta: “Giao tiếp với người thông minh chính là điểm ấy tốt, đều không cần giải thích.”
Du Thiên Hành thở dài: “Con gái các cậu chính là mù quáng mà sùng bái anh hùng, nhưng mà anh hùng nào có dễ làm như vậy.”
“Tôi không sùng bái anh hùng, tôi thích anh ấy, chẳng phải bởi vì anh ấy là một anh hùng.” Diệp Tuệ tình nguyện Ngụy Nam không làm cảnh sát, nhưng mà cô không thể quấy nhiễu công việc cùng lựa chọn của anh.
Du Thiên Hành nhún vai: “Chỉ hi vọng là thế. Đúng rồi, vào lễ quốc khánh bạn học lớp chúng ta tính ra ngoại thành dạo chơi, cậu là người địa phương, có đề nghị gì hay không?”
Diệp Tuệ suy nghĩ một chút: “Ăn cơm dã ngoại thế nào? Còn có thể làm BBQ nướng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play