Trong bóng đêm, ánh mắt Phong Hành Uyên chạm phải một đôi con ngươi long lanh ướt đẫm.
Lộc Vi Miên có lẽ cũng cảm thấy hành động của mình hơi đường đột, nhưng lại không dám quay về phòng ngủ một mình: “Ta sợ hãi.”
Phong Hành Uyên nhìn nàng, “Phu nhân như vậy mà đến, người nên sợ hãi chắc là ta mới đúng.”
Lộc Vi Miên đoán hắn lại đang nhắc chuyện đêm tân hôn, khi nàng cưỡng ép uống hợp hoan tửu.
Nàng nhẹ kéo vạt áo hắn, giọng còn vương hơi thở vừa tỉnh ngủ, mềm mại mà bất an, đáng thương vô cùng: “Ta gặp ác mộng. Trước đây vẫn là ma ma ngủ cùng ta, nhưng nay có ngươi ở đây, ta cũng không tiện để các nàng vào phòng.”
Nàng cam đoan: “Ngươi chỉ cần ở lại ngủ cùng ta một đêm, ta sẽ không làm gì ngươi hết.”
Phong Hành Uyên nhìn nàng tóc tai rối bời, chẳng còn giữ được chút quy củ ngày thường nào, giống như một con gà con nhỏ, vừa ngủ dậy đã vụng về chạy đến.
“Hửm, mơ thấy gì?”
Lộc Vi Miên khịt khịt mũi: “Mơ thấy một kẻ xấu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT