Diệp Tâm Nhàn đúng lúc lên tiếng khuyên nhủ: “Hôm nay hồi môn là chuyện vui, biểu tỷ vẫn nên vui vẻ một chút. Ta đã mong ngóng ngày tỷ trở về để cùng chơi từ lâu rồi.”
Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng Lộc Vi Miên – người vốn dĩ luôn thân thiết với nàng – lần này lại như không nghe thấy.
Diệp Tâm Nhàn cũng không để tâm chuyện nhỏ nhặt ấy.
Lộc Vi Miên tính tình đơn thuần, lại là kiểu người thẳng thắn, không giấu được tâm tư, thật dễ nắm bắt.
Giống như chuyện hôn sự này vậy.
Nàng chỉ cần động một ngón tay, dù Lộc Vi Miên có không cam lòng thế nào, cuối cùng cũng phải gả cho kẻ hèn hạ kia.
Lộc phu nhân – Diệp Oản – thấy nữ nhi có điều muốn nói, liền kiếm cớ cho người trong nhà lui trước, đưa Lộc Vi Miên vào trong buồng.
Diệp Oản trước tiên giúp nàng lau nước mắt, dịu giọng hỏi: “Mới rồi cữu cữu con và biểu muội nói chuyện với con, sao con không đáp lời?”
Lộc Vi Miên cụp mắt. Nàng thực sự không biết làm cách nào nói ra chuyện về sau cữu cữu sẽ hại cả nhà mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play